Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu (Tần Ninh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tần Ninh cười nói: “Hãy giơ cao đao kiếm trong tay lên, giết những kẻ kia, đó mới là điều nên làm nhất”

Giang Ngạo Tuyết lúc này lí trí đi lên trước mặt Giang Y Y, nói: “Y Y...”

“Ta hiểu!”

Giang Y Y lúc này lau sạch nước mắt, nói: “Đao kiếm đã kề vào cổ rồi, nếu ta chỉ gào khóc thì đúng là loại yếu đuối”.

“Không tệ, không tệ”.

Tần Ninh khẽ gật đầu, sau đó nhìn Tiên Hàm, cười nói: “Bốn vị Thánh Hoàng kia để ta tới lĩnh giáo, còn Thánh Vương thì ba người các ngươi hãy tự bảo vệ mình đi”.

Nói xong, Tần Ninh đạp chân lên hư không, vút ra.

Giang Du Văn nhìn thấy cảnh này, cười giễu: “Từ khi nhìn thấy ngươi, ta chỉ nghĩ rằng ngươi sẽ không qua được cảnh giới Thánh Vương, không ngờ rằng mới còn trẻ mà ngươi đã trở thành Thánh Hoàng, càng mạnh hơn Võ Bình Tiêu, Thần Vũ rồi đấy”.

“Lời khen của ngươi nghe hay đấy, nhưng cũng không khiến ngươi giữ được mạng đâu”.

“Thanh niên à, đừng ngông cuồng quá, không tốt đâu”.

Giang Du Văn lúc này đã bại lộ thân phận, cũng không kiêng dè gì nữa, lập tức ra tay với Tần Ninh.

Giang Ngạo Tuyết lập tức hỏi: “Tần công tử nắm chắc chứ? Giang Du Văn là Thánh Hoàng nhị văn đó”.

Tiên Hàm lại nói: “Nếu nàng lo cho huynh ấy thì thà lo cho chúng ta còn hơn”.

Tần Ninh đáng phải lo lắng sao?

Ngược lại là ba người bọn họ đối mặt với mười mấy người, lại còn phải bảo vệ Giang Tiểu Tiểu, đây mới là nguy hiểm nhất.

Lúc này, nhìn Giang Du Văn giết tới, Tần Ninh lạnh nhạt nói: “Chỉ là Thánh Hoàng nhị văn mà thôi, ở đây ngươi còn chưa có tư cách nói chuyện đâu!”

“Hơn nữa... ta cũng không muốn tìm ngươi!”

Nói xong, Tần Ninh bước ra.

“Cự Tượng Đạp!”

Một bước đi ra, trong giây lát, thiên địa giống như bị chấn động, chỉ thấy sau lưng Tần Ninh xuất hiện một con voi đang đạp chân xuống không trung.

Bước chân của voi đạp thẳng xuống.

Oành...

Giang Du Văn lúc này không dám sơ ý.

Nói thế nào thì Tần Ninh cũng là Thánh Hoàng, đối mặt với trận thế như vậy mà không sợ hãi, thì một là Tần Ninh ngu ngốc, hai là Tần Ninh có chuẩn bị từ trước.

Lúc này, thấy Tần Ninh phản kích, Giang Du Văn mới biết thực lực của tên Thánh Hoàng này không hề yếu.

“Lãng Kiếm Sát!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK