Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu (Tần Ninh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vân Sương Nhi lên tiếng nói: “Chín đạo cảnh giới võ đạo, ta cảm thấy… rất nhanh đã truyền vào trong cơ thể của ta, ta không cần lĩnh ngộ thì đã hiểu rồi…”

Những người khác nghe thấy lời này đều thầm tặc lưỡi.

Thật đả kích người khác!

Tần Ninh lại nói thẳng: “Có phải tam hồn thất phách liên kết, trực tiếp mở ra hồn phách không?”

“Ừm”.

Ừm?

Mấy người lập tức ngẩn người nhìn sang Vân Sương Nhi.

Cái ừm này… chẳng phải là nói, tam hồn thất phách của Vân Sương Nhi hoàn toàn dung hợp, đã ngưng tụ thể hồn phách, trở thành Thánh Vương rồi ư?

Lúc này từng luồng khí tức hồn phách trong cơ thể Vân Sương Nhi đang bùng phát.

Khí tràng Thánh Vương!

Hồn áp Thánh Vương!

Tần Ninh thấy cảnh này lại hài lòng gật đầu.

Cô bé này đạt đến Thánh Vương cũng là bình thường.

Đám người Diệp Viên Viên, Dương Thanh Vân, Thạch Cảm Đương đều vô cùng ngưỡng mộ.

Quá lợi hại!

Lúc này Tần Ninh cười nói: “Đừng ngưỡng mộ, cơ duyên ở nơi này phù hợp với Sương Nhi nhất, ta cũng không bằng cô ấy”.

Lúc này, Tần Ninh nhìn sang tòa tháp khổng lồ, cười nói: “Phải đi rồi”.

Trong dãy Khô Huyết, Khô Huyết Thánh Thương xuất thế, những thánh mộ đó không thể tăng cường thực lực cho họ nữa.

Bây giờ cũng không cần thiết.

Hiện giờ liêu tháp Thanh Hỏa xuất thế, mọi người đều được lột xác rất lớn.

Trước mắt, tứ đại cấm địa trong cảnh thánh cảnh Vị Ương chỉ còn lại địa cung Linh Nguyệt và tế đàn Vong Giả.

“Chuẩn bị, xuất phát!”

Tần Ninh cười nói: “Đi đến địa cung Linh Nguyệt!”

Tinh thần mọi người đều rất phấn chấn.

Trong thánh cảnh Vị Ương, tuyệt địa cũng là bảo địa, là nơi thập tử nhất sinh với người khác, nhưng Tần Ninh rất hiểu nơi này, nó khiến bọn họ có thể được nâng cao rất lớn.

Lúc này Tần Ninh nhìn sang tòa tháp khổng lồ phía sau, cười nói: “Nếu có thể mang tòa tháp này đi thì tốt, đáng tiếc…”

Vừa dứt lời, Tần Ninh cười nói: “Đi thôi”.

Sau đó người mấy người đều theo Tần Ninh rời đi.

Mười mấy phút sau khi đoàn người Tần Ninh rời khỏi, giữa rừng núi xung quanh vang lên một tràng tiếng phá vỡ không trung.

Lúc này có đến hơn trăm bóng hình đều hạ xuống bên ngoài Thanh Tháp khổng lồ.

“Đây chính là liêu tháp Thanh Hỏa trong thánh cảnh Vị Ương, là thánh khí có thể lĩnh ngộ cảnh giới võ đạo!”, một bóng hình dẫn đầu kinh ngạc nói.

Người đó mặc bộ giáp màu đỏ máu, thân hình cao lớn, tinh thần vui vẻ.

“Huyết Thiên Kha, đây là thánh khí do Vị Ương Thánh Đế tạo ra!”

Cô gái mặc áo giáp đỏ máu đó hiển nhiên là người ma tộc, trong giọng nói mang theo vẻ hưng phấn khó mà kiềm chế.

Một người đàn ông ma tộc phía trước cô ta cũng gật đầu nói: “Tộc ta mất hàng vạn năm đào bới nơi này cũng không tìm được, Tần Ninh đó lại tìm được dễ như trở bàn tay, hơn nữa còn đưa người vào đây tu hành!”

“Tần Ninh này…”

Huyết Thiên Kha lẩm bẩm nói: “Thông báo về tộc rồi phải không?”

“Thông báo rồi!”, có một người lập tức trả lời.


Lúc này, Huyết Thiên Kha nhìn sang cô gái bên cạnh, nói: “Huyết Thiên Nguyệt, lần này hai huynh muội chúng ta coi như lập công lớn rồi”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK