Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu (Tần Ninh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mỗi một ngọn núi đều cao đến trăm trượng ngàn trượng, giống như một bức tường vậy, quá rộng lớn.

Ở giữa những ngọn núi này, mấy người bọn họ thật sự nhỏ bé đến mức có thể bỏ qua.

Gào... Đột nhiên, một tiếng sư tử gầm vang vọng, chỉ thấy được một con sư tử lửa đỏ cao lớn trăm trượng, cơ thể vai u thịt bắp, cả người tràn ngập lửa thiêu đốt chạy tới.

"Tệ rồi".

Sắc mặt Linh Thược biến đổi.

Đây là Huyết Viêm Hồng Vân Sư, là thứ có thể sánh bằng với cảnh giới tam biến.

"Giết!"

Thần Tinh Dịch hét lên một tiếng, trực tiếp đánh ra.

Linh Thược bảo vệ bên cạnh Thời Thanh Trúc và Lý Nhàn Ngư, cũng không dám liều lĩnh.

Một lúc lâu sau, cuộc chiến kinh thiên động địa đã kết thúc, cả người Thần Tinh Dịch nhuốm máu, quẹt miệng nói: "Đến Biến Cảnh, cảm giác đúng là khác trước".

Những ngày qua, trong lúc từ Vô Tương Thiên tới Xích Tiêu Thiên, hắn ta đã đột phá ở trên đường, tới cảnh giới nhất biến Khí Huyết Biến.

"Cẩn thận một chút".

Lúc này Linh Thược lại không hề thả lỏng, nói: "Xích Hỏa Thiên Sơn rất lớn, mà chắc hẳn Khúc Phỉ Yên ở chỗ sâu, nguy hiểm dọc theo con đường này còn... vượt xa sự tưởng tượng của ngươi và ta".

Trên thực tế Linh Thược vẫn chưa nói rõ.

Tuy nói là tới tìm cứu binh, nhưng... có thể bọn họ căn bản còn không tìm được Khúc Phỉ Yên thì đã chết ở trong Xích Hỏa Thiên Sơn rồi.

Nơi đây thật sự quá nguy hiểm.

"Tiếp tục đi!"

Thần Tinh Dịch đứng ở trước mặt mấy người, nói: "Nếu như phải chém giết nhiều, nói không chừng ta sẽ có thể đến cảnh giới nhị biến đấy".

Nghe thấy vậy, Thời Thanh Trúc và Lý Nhàn Ngư đều ngạc nhiên.

Mấy ngày trước, Thần Tinh Dịch vừa tới nhất biến, vậy mà lại sắp đột phá nhanh như thế?

Thần Tinh Dịch xoay người lại nhìn về phía mấy người, đưa ngón tay cái quẹt mũi, khuôn mặt đẹp trai vô song kia có mấy phần tự tin, nói: "Sư phụ đã nói, võ giả muốn tăng lên thì phải xem tích lũy và thiên phú chứ không phải thời gian, người tầm thường mười năm không lên được một cảnh giới, một trăm năm cũng chưa chắc đã lên được, nhưng thiên tài một ngày có thể tăng lên một cảnh giới, cũng có thể làm được chỉ trong nửa ngày, đây chính là võ đạo, dám nghĩ dám làm, không thể lười biếng".

"Lý sư đệ".

"Hả?"

"Học thêm một chút, đừng suy nghĩ nhiều như vậy, chỉ cần tu hành để mình tăng lên, đừng nghĩ rằng mình phải mất một năm mới có thể tiến vào cảnh giới Vô Ngã, mà hãy nghĩ mình chính là thiên tài, nếu ngươi muốn, ta cũng có thể thành tiên chỉ trong một năm, như vậy mới đúng".

"Ừm".

Thần Tinh Dịch tiếp tục cười nói: "Được rồi, không nói nhiều lời thừa thãi nữa, các ngươi cứ nhìn cho thật kỹ, xem ta làm như thế nào…”, phụt! Chẳng qua Thần Tinh Dịch còn chưa có nói xong, đột nhiên một con hổ cao lớn mấy trăm trượng lại xuất hiện như ma quỷ, há cái miệng to như chậu máu ra trực tiếp nuốt Thần Tinh Dịch xuống.

"Thần Tinh Dịch".


"Thần sư huynh!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK