“Láo xược!”
Tần Ninh nói xong, một người lập tức lao ra.
Cảnh giới Hóa Thần cửu chuyển, khí tức mạnh mẽ không gì sánh được.
Loại uy áp đó đến cả Lưu Vân Triết cũng không bằng được.
“Đây chính là cảnh giới Hóa Thần cửu chuyển của Thiên Ngoại Thiên sao?”
Lưu Vân Triết khổ sở không thôi.
Vốn không cùng đẳng cấp.
Tần Ninh sải bước ra, căn bản không sợ.
Chiến đấu?
Thì chiến thôi!
Nói không chừng hắn còn đột phá được cảnh giới bát chuyển nhờ cơ hội này ấy, có gì mà không thể chứ.
“Trưởng lão Tề Cáp, đừng sơ suất!”
Một tiếng quát vang lên.
“Cảnh giới Hóa Thần thất chuyển, xem lão phu giết hắn như thế nào!”
Tề Cáp rít lên một tiếng, bàn tay vung ra, cả người hướng về phía Tần Ninh.
“Chẳng qua chỉ là cảnh giới Hóa Thần cửu chuyển, nói cứ như mình ở cảnh giới Nhân Vị vậy...”
Tần Ninh lười phải lắm lời, sải bước ra.
Oanh...
Một tiếng nổ, vào thời khắc này chợt vang lên.
Tần Ninh một quyền đánh ra, sức mạnh sấm sét trước người lại hiện.
Trong sức mạnh sấm sét đó còn xuất hiện cả ánh kim lấp ló.
“Lão già, cút đi!”
Sức mạnh sấm sét tụ thành một quả cầu ánh sáng màu xanh, mà trong quả cầu còn có ánh kim hội tụ.
Oanh...
Nhất thời, quả cầu sấm sét bùng nổ.
Tề Cáp khuôn mặt liền tái đi, phun ra một ngụm máu tươi.
Cảnh giới Hóa Thần cửu chuyển cùng Hóa Thần thất chuyển, đối kháng một quyền, ông ta lại không thể chống lại!
Tề Cáp sửng sốt vô cùng.
“Cút ngay!”
Một tiếng quát lại vang lên lần nữa.
Tề Cáp bước ra, đằng đằng sát khí.
Tần Ninh cười khẩy.
Vung nắm tay ra.
Hai bóng người lập tức tiếp cận nhau.
Tiếng va chạm rầm rầm vang lên không ngừng.
“Aaaaa...”
Một tiếng kêu thảm thiết vang lên đột ngột.
Tề Cáp miệng phun máu tươi, chật vật quay về.
Còn Tần Ninh thì vẫn đứng im bất động.