Sở dĩ Tần Ninh nói ra những những lời này ngay trước mặt Phong Vô Tình, cũng là vì hy vọng có một ngày Phong Vô Tình trở về thánh vực Thiên Kiếm, sẽ nói lúc gặp lại Lý Huyền Đạo.
Phong Vô Tình không tin.
Nhưng nhất định Lý Huyền Đạo sẽ đến đây điều tra.
Chỉ cần Lý Huyền Đạo nhìn thấy hắn, Lý Huyền Đạo ắt sẽ tin.
Năm đó hắn trải qua chín đời chín kiếp, đã từng gặp hàng ngàn hàng vạn người.
Nếu trong lòng hắn thích một số người thì sẽ để lại một vài dấu vết.
Vì để đến lúc này.
Khi gặp lại lần nữa, giữa nhau sẽ có những chuyện để đối chứng mà người thứ ba không thể biết, vậy thân phận hắn sẽ có thể được xác định.
Giang Tĩnh chính là như thế.
Một câu Tiểu Lập Thanh đã khiến trong lòng Giang Tĩnh nghi ngờ, mà Cuồng Huyết Ấn càng để Giang Tĩnh xác định.
Hắn chính là vị đại nhân kia chuyển thế đến, không có khả năng là giả.
Bởi vì có rất nhiều chuyện là năm đó hắn cố ý làm, tất cả bằng chứng để lại đều vì chứng minh cho lần gặp lại hôm nay.
Đương nhiên, mặc dù kỹ càng như thế nhưng vẫn có thiếu sót.
Ví dụ như... Phệ Thiên Giảo...
Tên khốn đó lại quên mất ước hẹn!
Nhìn thấy vẻ lạnh nhạt của Tần Ninh, trong lòng Phong Vô Tình cảm thấy rất khó chịu.
Tần Ninh giả mạo sư tôn của đại nhân nhà mình, nói là mình chuyển thế sống lại.
Nếu là người khác thì hắn ta đã sớm dùng một kiếm chém chết rồi.
Thế nhưng Tần Ninh đã cứu mạng hắn ta.
"Vẫn mong Tần công tử không nên nói lung tung".
Phong Vô Tình chắp tay nói: "Đại nhân nhà ta vô cùng kính trọng sư tôn, nếu để đại nhân hay là Kiếm Hộ khác nghe được, chắc chắn sẽ không chết không thôi với Tần công tử".
Tần Ninh nghe vậy thì chỉ cười, không nói tiếng nào.
Tiên Hàm lại vỗ vỗ bả vai Phong Vô Tình, cười: "Tiểu Phong à..."
Tiểu Phong?
Phong Vô Tình lảo đảo một cái, trong lòng vô cùng kinh ngạc.
"Ta biết ngươi không đơn giản, nhưng là Kiếm Hộ của Lý Huyền Đạo, vậy còn chưa đủ tư cách để làm tùy tùng của ca ta, ta gọi ngươi một câu Tiểu Phong cũng được".