Mục lục
Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây (Bản chuẩn) - Nguyễn Tri Hạ - Tư Mộ Hàn (truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nguyễn Tri Hạ nhìn đến ngây người. 

Cô vẫn luôn biết rằng tướng mạo của Tư Mộ Hàn không tệ, nhưng cô không hề ngờ rằng khuôn mặt không có vết sẹo kia của anh lại đẹp đến như thế. 

Nói đơn giản thì trông anh như một vị thần, khiến cho người ta cảm thấy chỉ có thể đứng xa nhìn lên mà không thể chạm vào. 

Vậy mà một người đàn ông như thế lại đăng ký kết hôn cùng với cô. 

Quả thực là không nên quá mơ mộng! 

Ánh mắt của cô bỗng nhiên nhìn vào mình trên tấm ảnh. 

Nguyễn Tri Hạ lập tức bất mãn nhếch miệng. 

Cái gì vậy? 

Cái người ngốc ngốc trong tấm ảnh này tuyệt đối không phải cô! 

Ánh mắt ngơ ngác, miệng còn mở ra, có nhìn thế nào cũng trông như một con ngốc vậy! 

Đặc biệt là khi ở cạnh người đàn ông có khuôn mặt như của vị thần kia, trông cô lại còn ngốc hơn nữa! 

Không vui! 

Vì sao chụp cô trông khó coi như thế, lại photoshop người đàn ông này đẹp như vậy chứ? 

Cô bất mãn lầm bầm: "Kỹ thuật bây giờ phát triển thật đấy! Giấy đăng ký kết hôn mà cũng có thể photoshop sao?" 

Đúng là ưu ái thật đấy! 

Biết photoshop vết sẹo trên khuôn mặt của Tư Mộ Hàn một chút. 

Chẳng qua là... 

Cô nhịn không được dùng tay vuốt khuôn mặt của anh trên tấm ảnh. 

Trong lòng rất là sợ hãi thán phục. 

Kỹ thuật cũng quá lợi hại rồi! 

Vậy mà cô lại không nhìn ra chút dấu vết photoshop nào, không ngờ rằng cục dân chính mà cũng ẩn giấu một cao thủ photoshop nữa đấy! 

Tư Mộ Hàn nghe thấy Nguyễn Tri Hạ nhỏ giọng nói thầm, lập tức tối sầm mặt. 

Anh đoạt lấy quyển sổ hồng từ trong tay Từ Nguyễn Tri Hạ, lạnh lùng nói: "Di." 

Nguyễn Tri Hạ thấy người đàn ông chẳng hiểu sao mà phát cáu, vểnh vểnh miệng lên: "Gì vậy chứ?" 

Quyển sổ đỏ kia cũng có phần của cô mà, không phải chỉ nhìn một chút thôi sao! 

Hẹp hòi quá vậy! 

Cô tức giận đi theo phía sau người đàn ông, đi ra khỏi cục dân chính. 

Nhìn người đàn ông lên xe, cô đứng ở ngoài cửa xe, nhìn người đàn ông nói: "Tôi tự bắt xe đến trường là được rồi." 

Bây giờ một giây cô cũng không muốn ở cùng cái khối băng này, dù sao cũng không cùng đường, cô trực tiếp bắt xe đến trường là được rồi. 

"Lên xe." Người đàn ông ngồi trên xe, vẻ mặt âm trầm, giọng điệu lạnh lùng nói. 

"Tôi nói, tự tôi."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK