Mục lục
Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây (Bản chuẩn) - Nguyễn Tri Hạ - Tư Mộ Hàn (truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hiệu trưởng là một người yêu thích đồ cổ, trong hành lang trường học đặt rất nhiều đồ cổ có 

giá trị không nhỏ, bởi vì đại học Hàng Châu là trường đại học nổi danh nhất, cũng nghiêm khắc nhất Hàng Châu. 

Nội quy trường học lại càng vô cùng nghiêm khắc, ai dám có ý đồ xấu muốn trộm đồ cổ đi cầm cố hoặc là cố ý phá hư, ai cũng thôi học, cả đời không cho thi vào lại. 

Cho nên cho dù như đồ cổ có giá trị không nhỏ bày ở trước mặt, cũng không ai dám động lòng mơ ước. 

Huống chi, có thể học ở đại học Hàng Châu, phần lớn đều là con cháu nhà giàu, hoặc là những sinh viên có thành tích rất tốt. 

Con cháu nhà giàu khinh thường trộm thử chỉ mấy chục vạn. 

Mà sinh viên tài giỏi thì có tính cách cao thượng, hiền lành, hơn nữa bọn họ phải học tập rất nhiều, mới có thể dùng thành tích vô cùng tốt mà tiến vào học, sao có thể đi làm loại chuyện hồ đồ này chứ! 

Phải biết rằng người bị đại học Hàng Châu cho thôi học, tương đương với cả đời này đã tiến vào sổ đen của thành phố Hàng Châu này. 

Toàn bộ thành phố Hàng Châu, không có bất kì công ty nào dám thu nhận cả. 

Lần này bởi vì đánh nhau mà đám Nguyễn Tri Hạ lỡ tay làm vỡ bình hoa, nhẹ thì ghi lại trong học bạ, bồi thường tiền, nặng thì trực tiếp cho thôi học. 

"Gọi phụ huynh của các em tới đây!" 

Hiệu trưởng vừa nghĩ tới bình hoa năm mươi vạn kia thì lập tức tức giận quát lớn với năm người. 

Năm người đứng thành một hàng, ai cũng vô cùng chật vật. 

Phương Minh Mị bị đánh đến mức mặt mũi bầm dập, miệng còn như cái lạp xưởng, trông muốn có bao nhiêu buồn cười thì có bấy nhiêu buồn cười. 

Hơn nữa hai cô "người hầu" của cô ta cũng không tốt hơn là bao. 

Trái lại Nguyễn Tri Hạ và La An An thì tóc chỉ hơi loạn một chút, trên mặt bị móng tay cào vài vết, quần áo hơi xộc xệch mà thôi, tốt hơn ba người kia nhiều. 

"Hiệu trưởng, là Nguyễn Tri Hạ đánh trước mà" "Người hầu" số một của Phương Minh Mị bất mãn nói. 

Nếu như để người nhà của cô ta biết cô ta đánh nhau trong trường học, còn làm hư Cơ sở vật chất của trường thì chẳng phải sẽ lột da của cô ta ra à? 

Cho nên cho dù thế nào cũng không thể mời phụ huynh, hơn nữa, cô ta cũng đã là sinh viên đại học rồi mà còn bị mời phụ huynh, như vậy chẳng phải hàng xóm sẽ cười chết ba mẹ cô ta à? 

"Nếu không phải là miệng của các cô quả thối, nói lung tung, bọn tôi sẽ ra tay ư? Đừng nói như cô chẳng ra tay đánh lại vậy!" 

La An An khinh bỉ loại người dám làm không dám chịu này nhất. 

Lúc nãy đánh nhau điên cuồng như vậy, bây giờ lại làm như mình vô tội lắm, cô ấy chỉ có một cảm giác: mẹ nó! 

"Cô nói cái gì đó! Miệng của cô mới thổi đấy!" "Người hầu" số hai lập tức mắng lại La An An. 

"Cô.." 

La An An vốn còn muốn cãi lại, lại bị Nguyễn Tri Hạ kéo tay áo. 

Nguyễn Tri Hạ nhìn hiệu trưởng tức giận đến mức đầu sắp bốc khói, sau đó nhìn La An An lắc đầu, ra hiệu cho cô ấy đừng nói nữa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK