Anh ta nghĩ rằng mình đã quên.
Nhưng khi gặp lại cô ấy, anh ta mới nhận ra rằng có một số người, càng cố quên thì lại càng không thể quên được.
Nhất là lúc này, đáy mắt của cô ấy nhìn anh ta còn có tia nước mắt long lanh.
Trái tim anh ta như đột ngột bị tách ra thành hai mảnh, đau đớn vô cùng.
Tư Mộ Phi mà anh ta biết là người lạnh lùng và cao quý, hung hãn và luôn mạnh mẽ, biết cô ấy lâu như vậy, cô ấy chưa bao giờ khóc trước mặt anh ta.
Nhưng bây giờ ngay ở nơi công cộng, đôi mắt của cô ấy đã đỏ hoe.
Cô ấy đã xảy ra chuyện gì sao?
Ngay khi ý nghĩ này xuất hiện, Phó Cửu không khỏi chế nhạo, cô ấy xảy ra chuyện gì thì liên quan gì đến anh ta.
Cô ấy có rất nhiều người ngưỡng mộ như vậy, không bao giờ thiếu một người như anh ta.
Nghĩ lại năm đó, khi tận mắt chứng kiến những hình ảnh cô ấy đùa giỡn tình cảm với người đàn ông khác, Phó Cửu mới cảm thấy mình yêu cô ấy đến nhường nào và lúc đó anh ta thật ngốc nghếch biết bao.
Làm sao anh ta có thể tin rằng một cô gái kiêu ngạo như cô lại thích anh ta, một người đàn ông có gia cảnh tầm thường và không ra gì chứ?
Tư Mộ Phi nhìn chằm chằm Phó Cửu từ xa như vậy, nhìn cậu nhóc đã từng nhút nhát trở nên đẹp trai và anh tuấn như vậy, thật sự khiến người ta động tâm.
KOT
So với trước đây, bây giờ anh ta càng hấp dẫn phụ nữ hơn.
Ở phòng vé này, cô ấy dám nói rằng có ít nhất một nửa số cô gái đang thầm thèm muốn người đàn ông đẹp trai và khiêm tốn đó.
Bạn gái nhỏ của Phó Cửu là Cố Minh Khê, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn quyến rũ và lạnh lùng của Tư Mộ Phi, đôi mắt quyến rũ đầy mê hoặc ấy cứ nhìn chằm chằm vào người bạn trai Phó cứu đẹp trai và dịu dàng của cô ta, cô ta bĩu môi tỏ vẻ không hài lòng.
“A Cửu, người phụ nữ đó thật đáng ghét, sao lại có vẻ như đang muốn quyến rũ anh vậy. Em ghét những người phụ nữ nghĩ rằng họ có một chút nhan sắc, sau đó đi quyến rũ nẫng tay trên bạn trai của người khác."
Cố Minh Khê giống như cố ý nói với Tư Mộ Phi ở bên cạnh, giọng cô ta không quá to nhưng cũng không quá nhỏ, đủ để những người xung quanh nghe thấy.
Tư Mộ Phi: "..."
Cô ấy đang quyến rũ nẫng tay trên ư?
Bị mù à?
Con mắt nào đã nhìn thấy cô ấy muốn quyến rũ người khác chứ?
Nếu không phải cô ta là bạn gái hiện tại của Phó Cửu, để xem cô có xé nát miệng của cô ta hay không!
Khi Phó Cửu nghe Cố Minh Khê dùng những từ như vậy để miêu tả về bạn gái cũ của mình, trong lòng anh ta có phần không vui.
Chỉ là Cố Minh Khê bây giờ đã là bạn gái của anh ta, nên anh ta cũng không dám nói điều gì.
Anh ta chỉ hờ hững liếc nhìn Tư Mộ Phi, cụp mắt xuống nói với Cố Minh Khê: "Được rồi, Minh Khê, đừng nói nhảm, người ta cũng không nhất định là sẽ nhìn anh mà."
Người ta?
Tư Mộ Phi mím môi mỉa mai sau khi nghe những lời của Phó Cửu.
Xem ra trong lòng Phó Cửu, bạn gái cũ còn không bằng người xa lạ?
Mấy năm này, có vẻ như cô ấy hơi mù quáng ngây thơ rồi.
Làm thế nào lại nhung nhớ một tên cặn bã như vậy chứ?
Mặc dù Cố Minh Khê có chút không hài lòng với lời nói của Phó Cửu, nhưng nghĩ rằng bạn trai mình không phải loại người thích buôn chuyện, nên cô ta không muốn phá hủy hình tượng của mình trước mặt anh ta.
Cô ta yểu điệu nắm cổ tay Phó Cửu, ngoan ngoãn gật đầu: "Vâng, em tin A Cửu sẽ không thèm thích mấy người phụ nữ khác ngoài em mà."
Khi nói điều này, cô ta cố tình hếch cằm về phía Tư Mộ Phi, như để cảnh cáo cô ấy đừng si tâm vọng tưởng với người đàn ông của cô ta.
Tư Mộ Phi nhìn vào lời khiêu khích tuyên bố chủ quyền của Cố Minh Khê, một chút chế giễu thoáng qua trên khuôn mặt quyến rũ của cô ấy.
Ah...
Không thích phụ nữ khác ngoài cô ta?
Hơi quá tự tin rồi đấy!
Gương mặt tự mãn và đắc ý của Cố Minh Khê thực sự khiến Tư Mộ Phi không dám khen ngợi.
Sau khi chia tay với cô ấy, ánh mắt của Phó Cửu hạn hẹp như vậy sao?
Đúng là quá tệ.
Nhưng mà thôi.
Ánh mắt của cô ấy cũng có vẻ không tốt lắm.
Nếu không, tại sao cô ấy vẫn dành tình yêu cho Phó Cửu lâu như vậy?
Chắc là do mù quáng, tình cảm chân thành của cô ấy mấy năm nay coi như cho chó ăn thôi.
Không cần biết tại sao Phó Cửu lại chia tay với cô ấy khi đó, bây giờ khi nhìn thấy người đẹp trong vòng tay của anh ta, cô ấy không cần thiết phải truy xét nữa.
Tư Mộ Phi cô ấy thì cái gì cũng thiếu, thử duy nhất không thiếu chính là đàn ông.
Với sắc đẹp của mình, chẳng lẽ cô ấy không tìm được người đàn ông nào tốt hơn Phó Cửu sao?
Sao có thể như thế được!
Sau khi Tư Mộ Phi mua vé máy bay, cô ấy đột ngột dừng lại khi đi ngang qua Phó Cửu và Cố Minh Khê.
Cố Minh Khê đang trò chuyện và cười với Phó Cửu thì bị ai đó chặn đường, cô ta ngẩng đầu lên thì thấy đúng là Tư Mộ Phi.
Cô ta lập tức tức giận: "Này, người phụ nữ như cô có ý gì hả?"
“Tôi nói cho cô biết, bạn trai của tôi đẹp trai, nhưng anh ấy sẽ không thích một người phụ nữ như cô đâu! Đừng vô liêm sỉ mà quyến rũ những người đàn ông khác chỉ dựa vào vẻ đẹp của mình!"
Tư Mộ Phi quay lại nhìn Cố Minh Khê với vẻ mặt nghiêm nghị: "Em gái, tôi chỉ muốn nói với cô một câu, miệng của cô, thật sự rất thối!"
Cổ Minh Khê đột nhiên trừng mắt nhìn Tư Mộ Phi: "Cô..."
Chưa kịp nói hết lời, cô ta đã nghe thấy Tư Mộ Phi nói lại:
"Nhưng cô nói đúng."
Tư Mộ Phi lạnh lùng hất mái tóc dài gợn sóng như rong biển, nói với Cố Minh Khê với một nụ
cười đặc biệt quyến rũ:
"Chị gái này xinh đẹp hơn cô đấy."