Không cẩn thận uống một ngụm nước tắm ngâm bồn của người nào đó, Nguyễn Tri Hạ bỗng nhiên ngẩng đầu, bắt đầu ói ra: "me."
Lúc này không nói cũng biết Nguyễn Tri Hạ cô uất ức đến mức nào, cô suýt chút ói ra hết chảo mới ăn trước đó luôn rồi.
RCD
Nguyễn Tri Hạ ngẩng đầu nhìn về phía Tư Mộ Hàn, thấy vẻ mặt của anh vẫn bình tĩnh, khóe miệng còn cong lên thành một nụ cười trêu tức, rõ ràng là đang xem trò cười của cô!
Cô không khỏi giận dữ trong lòng, đôi mắt như mặt nước oán hận nhìn người đàn ông: "Trên mặt đất có nước, sao anh lại không nói cho tôi chứ?"
Trên người Tư Mộ Hàn trần trụi, nửa người dưới được bọt xà phòng trong bồn ngâm che đi.
Hai cánh tay thon dài mảnh khảnh miễn cưỡng đặt lên trên thành bồn tắm, nhìn Nguyễn Tri Hạ đầu đội bọt xà phòng trắng bóc, khuôn mặt toàn là nước, dáng vẻ tức giận kia vừa buồn cười lại vừa đáng yêu.
Khóe môi anh không đứng đắn cong lên, một nụ cười đẹp đẽ dần dần xuất hiện. Anh khoanh tay, miễn cưỡng dựa thân thể vào thành bồn tắm, trả lời theo kiểu chẳng liên quan đến anh: "Do cô không có mắt, liên quan gì đến tôi?"
"Anh..."
Nguyễn Tri Hạ đang muốn mở miệng mắng, nhưng ai ngờ lại bị cơ ngực rắn chắc và mấy cơ bụng mơ hồ kia thu hút.
Bệnh nghề nghiệp của Nguyễn Tri Hạ lại bắt đầu tái phát.
Cô nhìn chằm chằm dáng người đẹp đến vô thực kia của người đàn ông, trong lòng lén lút cho điểm.
Vai rộng eo hẹp, max điểm.
Hai tay mảnh khảnh, max điểm.
Xương quai xanh gợi cảm, max điểm.
Ai ya, có nhìn thế nào cũng là max điểm.
Chỉ tiếc phía dưới bị che mất rồi, cũng không biết cơ bụng của anh có mấy mùi, phần cơ bụng ở trên lộ ra được bốn múi, cô nghĩ, dù cho không phải tám múi thì ít nhất cũng có sáu múi, cũng được tính là tuyệt vời rồi.
Con mẹ nó, rốt cuộc người đàn ông này ăn gì mà lớn vậy, ngồi xe lăn mà vẫn có thể duy trì được dáng người thế này, đúng là bất công mà!
Đây chẳng phải sẽ khiến người người mẫu nam phải thường xuyên rèn luyện hâm mộ ghen tị sao!
Cô nghĩ, nếu như làm một bộ quần áo để anh mặc trên người, vậy thì chắc chắn rất đẹp đẽ.
Chỉ tiếc là chân của anh...
Haiz, uổng phí một dáng người siêu tốt rồi.
Nguyễn Tri Hạ lắc đầu, cảm thấy rất là đáng tiếc, nếu không với dáng người tốt như thế này, Tư Mộ Hàn mà đi làm người mẫu thì chắc chắn sẽ hot trong một đêm.
"Nếu cô còn nhìn nữa thì hai mắt sẽ lồi ra ngoài luôn đấy."
Tư Mộ Hàn rất hài lòng với sự ngạc nhiên say mê trong mặt của người phụ nữ, nhưng cô vừa nhìn vừa lắc đầu là thế nào?
"Còn không mau qua đây kỳ lưng cho tôi?"
Anh thật sự là không chịu nổi dáng vẻ bình tĩnh vừa thưởng thức vừa lắc đầu của người phụ nữ, làm như anh là một món hàng hóa đang chào hàng vậy.
Nguyễn Tri Hạ thu tầm mắt lại, rời khỏi dáng người tốt của người đàn ông, ánh mắt bỗng nhiên nhìn vào khuôn mặt với nửa bên xấu xí và nửa bên hoàn mỹ kia, lập tức nghẹn lại.
Cô loại bỏ khả năng người đàn ông sẽ hot trong một đêm, bởi vì gương mặt này, có nhìn thể nào thì cũng cảm thấy không thể hot nối được!
Cô đi đến trên bồn rửa tay để rửa mặt, tiện thể súc miệng, lúc này mới quay người đi đến phía sau người đàn ông, tuân lệnh cầm lấy bàn chải chà lưng, kỳ lưng cho người đàn ông.