Vì sao anh lại thích người phụ nữ khác chứ?
"Lạc Tuấn Thần, em hận anh!" Cô ta quát Với Lạc Tuấn Thần.
Lạc Tuấn Thần không hề nhúc nhích, trực tiếp nhìn về phía Nguyễn Tri Hạ: "Hạ Hạ, thật xin lỗi, đều là bởi vì anh nên cô ấy mới tới làm phiền em, anh đã nói rõ ràng với cô ấy rồi, anh sẽ không để cô ấy quấy rầy em nữa đâu."
Lạc Tuấn Thần vô cùng hận cái hôn ước từ bé do người nhà quyết định bậy bạ này, khiến cho anh bây giờ chọc phải phiền toái lớn như thế.
Phương Minh Mị thấy Lạc Tuấn Thần không thèm nhìn cô ta mà lại nói chuyện dịu dàng với Nguyễn Tri Hạ như vậy.
"Lạc Tuấn Thần, tối hận anh chết đi được!" Cô ta tức giận nói.
Cuối cùng Phương Minh Mị không chịu được nữa, trực tiếp quay người chạy ra ngoài.
Mặc dù Nguyễn Tri Hạ cảm thấy Lạc Tuấn Thần có hơi quá đáng, nhưng chuyện tình cảm thì
làm gì có đúng sai chứ.
Huống chi không yêu thì là không yêu, nếu đã không yêu thì đừng gieo hi vọng cho đối phương
Bị loại người bệnh hoạn như Phương Minh Mị thích, nói thật, là đàn ông đều sẽ cảm thấy phản cảm.
"Hạ Hạ, thật xin lỗi."
Lạc Tuấn Thần tưởng rằng bởi vì mình nên Nguyễn Tri Hạ mới động thủ đánh Phương Minh Mi.
Vậy nên anh ấy vô cùng tự trách.
"Đàn anh Lạc à, anh nói cái gì vậy, chuyện này không liên quan gì tới anh đâu."
Nguyễn Tri Hạ không ngại mà cười cười.
Chuyện này quả thật không liên quan đến đàn anh.
Là do cô không nhịn được Phương Minh Mị sỉ nhục Tư Mộ Hàn, cô mới ra tay đánh cô ta.
Lạc Tuấn Thần chỉ coi là cô không muốn anh có gánh nặng, cũng không suy nghĩ nhiều.
"Đừng sợ, bây giờ anh lập tức đi làm thủ tục bảo lãnh em ra."
Anh đưa tay muốn vén mấy sợi tóc hỗn loạn trên trán cô.
Nếu là bình thường, có lẽ Nguyễn Tri Hạ sẽ không tránh.
Nhưng hôm nay, sau khi nghe thấy Phương Minh Mị ám chỉ có thể Lạc Tuần Thần đã thích cô, cô vô ý thức tránh đi bàn tay đang đưa tới của Lạc Tuấn Thần.
Không khí trong nháy mắt có chút xấu hổ.
Nguyễn Tri Hạ cũng biết mình tránh đi có chút đường đột.
Trước kia EQ của cô thấp, cũng không chú ý đến những hành động thân mật quá mức này, hơn nữa khi cô vẽ thì vô cùng chăm chú, lâu lâu Lạc Tuấn Thần cũng sẽ giúp cô vén những sợi tóc lộn xộn trên trán ra sau tai như thế này.
Cô vẫn luôn xem Lạc Tuấn Thần như anh trai, chưa từng nghĩ rằng anh ấy sẽ thích cô, cho nên cũng không cảm thấy chuyện này có gì lạ cả.
Nhưng mà Phương Minh Mị nhắc nhở cô như thế khiến bây giờ khi cô nhìn thấy Lạc Tuấn Thần cũng cảm thấy có chút xấu hổ.
Chớ nói chi là làm những hành động thân mật kia.
Lạc Tuấn Thần nhìn thấy bàn tay bơ vơ trong không khí, trong lòng vô cùng chua chát.
Cuối cùng vẫn đi tới bước đường này.
Anh ấy không khỏi có chút hận Phương Minh Mị, nếu như không phải cô ta nói lung tung, Nguyễn Tri Hạ cũng sẽ không đột nhiên xa cách với anh ấy như vậy, bọn họ vẫn còn có thể thân mật như lúc trước.
Nhưng mà bây giờ, cái EQ thấp của cô đã được khai sáng, cô bắt đầu trốn tránh sự đụng chạm của anh ấy.
Điều này khiến anh ấy cảm thấy rất bất lực.