Mục lục
Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây (Bản chuẩn) - Nguyễn Tri Hạ - Tư Mộ Hàn (truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tiểu Tang nhất thời hét lên, quỳ một chân xuống sàn. 

"Chính cô đã cầm đầu bắt cóc Hạ Hạ của tôi đúng không?" 

Tư Mộ Hàn lạnh lùng đi về phía Tiểu Tang. 

Rõ ràng anh không nhìn thấy gì, nhưng lại có thể chuẩn xác đi tới trước mặt Tiểu Tang, giẫm lên bàn tay đang để dưới sàn của cô ta. 

Đế giày da cứng rắn đột ngột giẫm lên mu bàn tay Tiểu Tang, khiến cô ta đau đến mức hét toáng lên. 

"A." 

Tiểu Tang đau đến mức suýt ngất đi. 

Tay của cô ta... 

Vừa mới bị tiên sinh bẻ gãy. 

"Cô là cái thá gì mà dám động vào Hạ Hạ của tôi?" 

Tư Mộ Hàn như tiện tay lấy khẩu súng ra, bắn thẳng vào mu bàn tay còn lại của Tiểu Tang. 

Mu bàn tay đã không còn nhìn thấy rõ màu da bỗng xuất hiện thêm một lỗ thủng. 

Lần này, Tiểu Tang thật sự đau đến mức ngất đi. 

"Cậu chủ, cô ta đã ngất xỉu rồi." 

Quan Diêm nhắc nhở. 

Tư Mộ Hàn khẽ khịt mũi, nhanh chóng thu chân về, đặt lại khẩu súng vào trong thắt lưng, lạnh lùng nói: "Cậu hãy giội tỉnh bọn họ đi, rồi ném thẳng xuống biển cho cá mập ăn." 

Anh sẽ không bỏ qua cho bất kỳ ai từng làm tổn thương Hạ Hạ. 

Giải quyết xong ba người này, đã đến lúc anh phải tính sổ với mấy kẻ súc sinh có quan hệ máu mủ với anh kia. 

Đợi sau khi giải quyết xong mọi chuyện, anh đã có thể nhẹ nhàng đi cùng Hạ Hạ của anh rồi. 

Tư Mộ Hàn cụp mắt, vuốt ve trái tim đang tê dại, cực kỳ chua xót của mình. 

Mong rằng kiếp sau anh sẽ có được một cơ thể khỏe mạnh, để bảo vệ Hạ Hạ. 

Hạ Hạ... 

Em đừng đi xa quá, cứ đứng đó đợi anh là được. 

Tư Mộ Hàn sải bước đi ra ngoài. 

Lúc người đàn ông không ngất xỉu nghe thấy câu nói của Tư Mộ Hàn, thì tuyệt vọng mở to mắt, nhưng không còn sức để phản kháng. 

Anh ta chỉ có thể trơ mắt nhìn mấy ám vệ mà Tư Mộ Hàn để lại giội tỉnh đồng bọn của anh ta. và Tiểu Tang, rồi lần lượt đưa từng người lên tàu, cuối cùng... 

Biến thành bữa tối cho cá mập. 

Tư Mộ Hàn ngồi trong xe chạy tới lâu đài của Mặc Thâm, thản nhiên lau sạch khẩu súng trong tay. 

Quan Diêm ngồi bên cạnh anh ta, cảm nhận được áp thấp từ trên người Tư Mộ Hàn thì thần kinh bắt đầu trở nên căng thẳng. 

Anh ta ngượng ngùng liếc nhìn Tư Mộ Hàn, chỉ thấy gương mặt điển trai của người đàn ông đã gầy đến mức có thể nhìn thấy xương mặt, đôi mắt trống rỗng thì thâm đen. 

Vành mắt của anh ta không khỏi đỏ lên. 

Bộ dạng này đâu còn là cậu chủ hăng hái nhà anh ta nữa? 

Mấy ngày nay, cậu chủ vốn đã ăn không ngon, ngủ không yên, sau khi mợ chủ mất tích, sống chết chưa rõ thì càng gầy đến mức chỉ còn da bọc xương. 

Tư Mộ Hàn đột nhiên nhướng mắt nói với Quan Diêm: "Quan Diêm, nhà họ Tư phải giao cho cậu rồi." 

Trái tim của Quan Diêm nhất thời nghẹn lại, anh ta nước mắt lưng tròng nhìn Tư Mộ Hàn, giọng nói có chút nghẹn ngào: "Cậu chủ, cậu thế này..." 

"Quan Diêm, Hạ Hạ một mình sẽ cô đơn, tôi không thể bắt cô ấy đợi quá lâu." 

Dù thế nào thì cũng sẽ chết. 

Khi nào chết, đối với anh đều là một giải thoát. 

Trên thế giới này, đã không còn Hạ Hạ, cho dù phong cảnh phồn hoa thịnh thế đến đâu, cũng không phải là điều anh muốn. 

Nhưng trước đó, anh phải đích thân giải quyết thủ phạm đã giết Hạ Hạ! 

Nếu không phải anh bắt cóc Hạ Hạ đến bên cạnh mình, Hạ Hạ đã không xảy ra chuyện. 

Tất cả những điều này là do người đàn ông tên Mặc Thâm đó. 

Chính sự kém cỏi của anh mà anh đã không bảo vệ được người phụ nữ của mình. 

Nếu anh còn không thể báo thù cho người phụ nữ của chính mình, thì anh không xứng đáng là người đàn ông của Hạ Hạ. 

"Cậu chủ..." 

Quan Diêm, một người đàn ông, đã bật khóc. 

Anh ta nhìn Tư Mộ Hàn với đôi mắt đỏ hoe, trong lòng có bao nhiêu lời cũng không nói ra được. 

Bởi vì anh ta biết rằng dù anh ta có nói gì đi chăng nữa, anh ta cũng không thể thay đổi quyết định của cậu chủ nhà mình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK