Anh vẫn không thực hiện biện pháp tránh thai.
Vì sao cô vẫn không mang thai?
Nếu mang thai, có phải sẽ không còn đau như vậy không?
D
Nguyễn Tri Hạ chỉ cảm thấy người đàn ông này đáng yêu quá đi.
Vấn đề này, cũng không buồn cười chút nào.
Làm sao cô biết vì sao mình không mang thai đây?
Nói không chừng là do anh yếu?
"Chúng ta sinh đứa bé đi. Bác sĩ nói sinh con xong sẽ không còn đau bụng kinh nữa."
Tư Mộ Hàn nói lời này với vẻ mặt rất đứng đắn, thật sự khiến Nguyễn Tri Hạ dở khóc dở cười.
Anh muốn sinh con chỉ vì không muốn cô tiếp tục đau bụng kinh nữa ư?
Nguyễn Tri Hạ thấy anh không có vẻ gì là chờ mong đứa con, không khỏi hỏi: "Tư Mộ Hàn, anh có thích trẻ con không?"
Tư Mộ Hàn không chút nghĩ ngợi lắc đầu: "Không thích."
Cô chỉ có một, anh không thích sinh thêm một đứa bé tới chia sẻ cô với anh.
Cô là của anh.
Chỉ có thể là của một mình anh.
Con nít gì đó, sinh cũng được, nuôi cũng được.
Nhưng nhất định không thể cướp Hạ Hạ với anh, nếu không anh tình nguyện không sinh.
Nhưng bác sĩ nói, Hạ Hạ đau bụng kinh thì chỉ có sinh con xong mới hết.
Anh không nỡ để cô đau, vậy thì cố mà sinh một đứa đi.
Dù sao sinh ra cũng có má Lâm, có người hầu chăm lo.
Hạ Hạ chỉ là của mình anh.
"Vì sao chứ?"
Nguyễn Tri Hạ hiển nhiên không nghĩ tới Tư Mộ Hàn lại không thích trẻ con.
Cô còn nghĩ anh nhất định sẽ là một người ba tốt.
"Không vì sao cả, không thích chính là không thích."
Ai lại thích một kẻ tương lai sẽ tranh bà xã với mình đâu.
"Nhưng mà Tư Mộ Hàn, em muốn có con, em nghĩ chúng ta một nhà ba người, không, một nhà bốn người, sẽ hạnh phúc ở bên nhau."
Nguyễn Tri Hạ tưởng tượng đến cảnh người một nhà vui vẻ ở bên nhau.
Nghĩ thôi đã thấy vô cùng ấm áp, mỹ mãn rồi.
Tư Mộ Hàn nhìn dáng vẻ hạnh phúc của Nguyễn Tri Hạ.
Anh nhíu mày, cô thật sự thích trẻ con vậy à?
Lại con sinh hai đứa?
Khó chịu, vô cùng khó chịu.
Nghĩ tới tương lai sẽ có thêm hai tên nhóc tranh giành tình cảm với anh, toàn thân Tư Mộ Hàn không vui nổi.
Nhưng nếu không sinh, bệnh đau bụng kinh của Hạ Hạ sẽ không khỏi.
Ngẫm lại thôi anh cứ chịu đựng trước vậy.
Thì sinh một đứa.
Sinh xong sẽ đưa đi thật xa.
Như vậy sẽ không thể tránh tình cảm với anh nữa.
Nguyễn Tri Hạ ở bên này tưởng tượng ra viễn cảnh tươi đẹp, mà Tư Mộ Hàn
bên kia thì chỉ nghĩ làm sao cho tương lai con cái không tranh giành tình cảm với mình.
Chuyện Tư Tấn Trung vì bị tình nghi tội mưu sát, cưỡng dâm cùng với tham ô công quỹ sau đó bị bắt đã bị truyền thông đưa tin, nhất thời khiến lòng người hoảng sợ.
Lại thêm vị trí tổng giám đốc của Để Tư để trống, dẫn đến Để Tự rung chuyển thật lớn.
Giá cổ phiếu bị liên lụy, trượt vài điểm.
Tư Mộ Phi biết sau lưng tất cả những chuyện này đều có liên quan đến Tư Mộ Hàn.
Tận mắt thấy ba bị bắt, trong lòng cô ấy không có mấy dao động.
Ngược lại còn cảm thấy hả giận.
Bởi vì trong cuộc đời của cô ấy, Tư Tấn Trung căn bản không phải một người ba tốt.
Kết hôn rồi ngoại tình, bạo hành gia đình, có con riêng, nuôi tình nhân, Tư Tấn Trung hầu như đều làm.
Người đàn ông không có khái niệm về gia đình như vậy, không xứng làm ba cô ấy.
Chuyện ba bị bắt, cô ấy có thể không so đo.
Nhưng liên lụy đến tập đoàn, cô ấy rất tức giận.
Tư Mộ Phi tìm tới Tư Mộ Hàn, tức giận hỏi anh: "Em ba, em làm vậy có phải quá đáng quá không? Em lấy tâm huyết của ông nội ra đặt cược ư?"
Tư Mộ Hàn ngồi trên ghế sofa, nhìn Tư Mộ Phi xông tới, không nói hai lời đã chất vấn anh, ánh mắt không có chút dao động.