Chưa nói đến bị đánh thì người đàn ông bao che khuyết điểm nhà cô lại sẽ mắng cô là ngu xuẩn, mà ngay cả bản thân cô cũng sẽ không để mình bị trút giận oan!
Một cái vung tay mạnh của cô khiến Cao Đồng Đồng trực tiếp ngã xuống đất.
Cô nhìn Cao Đồng Đồng từ trên cao, trong mắt hiện lên tia sáng lạnh u ám: "Chị Cao, tôi khuyên chị đừng quá kiêu ngạo, không phải tất cả mọi người đều sẽ ngoan ngoãn để chị bắt nạt đâu!"
"Cô!"
Cao Đồng Đồng không ngờ Nguyễn Tri Hạ lại dám đối xử với chị ta như vậy.
Sắc mặt chị ta càng thêm xấu xa: "Nguyễn Tri Hạ, cô không sợ tôi đuổi cô ra khỏi Hoa Khế à!"
Nghe vậy, Nguyễn Tri Hạ nở nụ cười không cho là đúng: "Chị Cao, chị cho rằng Hoa Khê là do nhà chị mở sao? Chị nói đuổi tôi là đuổi tôi được à?"
Cô sợ chị ta chắc?
Trước đó cô chỉ cảm thấy chị ta là tiền bối, là cấp trên, nên chị ta kêu cô vào kho hàng kiểm kê, cô cũng không phản đối.
Nhưng bây giờ chị ta lại muốn trút ngọn lửa xằng bậy lên đầu cô, nếu không phản kháng thì chẳng phải cô thành cái túi cho người ta trút giận hả?
Hơn nữa, chỉ cần cô làm tốt nhiệm vụ của mình, cô dám nói Hoa Khê sẽ không tùy tiện đuổi người.
Xét cho cùng, danh tiếng của Hoa Khê tốt như vậy, cô tin rằng luôn có công
Huống chi, Cao Đồng Đồng đã đánh mất đơn hàng lớn Mộ Tư, chính chị ta cũng không thể tự bảo vệ mình rồi.
Lại còn không biết xấu hổ mà uy hiếp cô?
Không thèm để ý tới Cao Đồng Đồng, Nguyễn Tri Hạ trực tiếp bắt taxi trở về công ty.
Cao Đồng Đồng nhìn thấy Nguyễn Tri Hạ cũng dám bắt nạt chị ta thì trong lòng lại tức giận đến cực điểm.
Chị ta đứng dậy khỏi mặt đất, tức giận hừ hừ, vặn hông đi về phía bãi đậu xe.
Nguyễn Tri Hạ trở về công ty bằng xe buýt, vì vậy khi trở về tới nơi thì Cao Đồng Đồng đã về trước.
Đúng như dự đoán của cô, Cao Đồng Đồng đã đến gặp tổng giám đốc để tổ cáo cô rồi.
Vì vậy, cô vừa trở lại đã bị gọi vào phòng tổng giám đốc.
Tổng iám đốc của Hoa Khê là một phụ nữ khoảng ba mươi tuổi, tên là Hoa Hy.
Hoa Khê là một studio định chế của thương hiệu tư nhân được thành lập bởi Hoa Hy và một đối tác.
Lúc Nguyễn Tri Hạ vào thì Hoa Hy đang nói chuyện điện thoại.
Cô mơ hồ nghe thấy điều gì đó, đổi nhà thiết kế hay gì đó.
Hoa Hy ra hiệu cho Nguyễn Tri Hạ ngồi trước, trong khi cô ta vẫn đang nói chuyện điện thoại.
Nguyễn Tri Hạ ngoan ngoãn ngồi, thức thời không lên tiếng làm phiền.
Khoảng năm phút sau, Hoa Hy cúp điện thoại, bấy giờ mới nhìn về phía cô.
"Đồng Đồng nói em không tôn trọng cô ấy, em có giải thích gì cho chuyện này không?"
Hoa Hy hỏi cô.
Nguyễn Tri Hạ thành thật trả lời: "Tổng giám đốc, em không hề không tôn trọng chị Cao. Chính chị Cao tức giận ở chỗ anh Mộ Tư, nên muốn trút giận lên đầu em."
"Nếu như em không chịu ngoan ngoãn đứng đó để bị đánh là không tôn trọng chị ấy, vậy em không có gì để nói."
“Em chỉ có thể nói rằng cơ thể của em là được cha mẹ sinh dưỡng, emphải hiếu thuận với cha mẹ, không thể bị đánh vô cớ.
Nếu tổng giám đốc cảm thấy sự phản kháng của em là sai thì có thể trừng phạt em, em sẽ không nói gì cả."