Anh không chút để ý nói: "Nói xong chưa? Nói xong thì ngồi xuống, uống ngụm trà đi."
Tư Mộ Phi thấy Tư Mộ Hàn vẫn bày vẻ mặt không chút để ý đó, nhất thời tức
đến muốn đánh nhau với anh.
Tư Mộ Phi vẫn đứng như cũ.
Căn bản không thể bình tĩnh trở lại: "Em nói đi, em làm lớn như vậy, giá cổ phiếu của Đế Tư đã giảm mất mấy điểm rồi, em nói xem sao em vẫn còn rảnh rỗi ngồi uống trà thế?"
Tư Mộ Hàn mấp máy môi uống một hớp trà, vẫn cái vẻ lạnh nhạt bình thản, không có tí ti sốt ruột nào: "Ngày mai giá cổ phiếu sẽ tăng trở lại, chị không cần lo lắng."
Tư Mộ Phi nghe thấy anh nói chắc chắn như vậy, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Sau khi ngồi xuống trên sofa đối diện Tư Mộ Hàn, cô ấy bưng lên tách trà Tư Mộ Hàn đưa qua, uống một ngụm, lại hỏi: "Em lại đang làm cái gì?"
2013
"Tóm lại giá cổ phiếu ngày mai sẽ tăng trở lại."
Ngày mai anh sẽ lấy thân phận của Mộ Tư, tuyên bố Đề Tư sẽ gia nhập vào M. S, chính là sẽ trở thành công ty con của M. S.
Tin tức này vừa ra, giá cổ phiếu không những không giảm mà còn có thể tăng vọt.
Tư Mộ Hàn còn nói: "Đúng rồi, Đế Tư sau này sẽ giao cho chị xử lý nhé."
Tư Mộ Phi nhất thời phun hết cả ngụm nước trà ra, cô ấy chấn động nhìn Tư Mộ Hàn: "En nói đùa hả!"
Giao Đế Tư cho cô ấy xử lý?
Còn anh thì sao?
Anh hao hết tâm tư kéo ba cô ấy xuống đài, chính là vì đẩy cô ấy lên thượng
vi ue?
Không dở hơi đó chứ?
"Đế Tư vốn do một tay chị xử lý, giờ giao do chị xử lý thì có gì không ổn?"
Tư Mộ Hàn chưa bao giờ nghĩ tới việc muốn có được Để Tư.
Quá khứ không có, hiện giờ lại càng không có.
Anh chưa bao giờ quản lý Để Tư, anh cũng sẽ không tự dưng nhặt món hời này về.
Những năm gần đây, chị họ anh trả giá bao nhiêu vì Để Tư, anh đương nhiên biết hết, cho nên anh sẽ không cướp Đế Tư với chị mình.
Huống chi, anh quản lý M. S đã đủ bận rồi.
Lại thêm một Đế Tư nữa, anh nào còn thời gian thân thiết với cô gái nhỏ của anh chứ?
"Vô cùng không ổn!"
Tư Mộ Phi trực tiếp nổi giận.
"Chị cũng phải lập gia đình đó!"
"Chị nói này em ba, em giao tất cả Đế Tư cho chị, em bảo bà chị già này của em làm sao tìm được đàn ông mà gả hả?"
Thật đúng là em trai tốt của cô ấy!
Cứ thế bẫy cô ấy một trận.
Cô ấy không cần lập gia đình sao?
Cô ấy đã 27 tuổi rồi đấy!
Tư Mộ Hàn cực kì nghiêm túc nói: "Chị à, chị phải lập gia đình sao? Sao em lại không biết?"
Tư Mộ Phi: "..."
Chắc đây là em trai giả của cô ấy đúng không?
Cái gì mà cô ấy cũng phải lập gia đình sao?
Nói cứ như cô ấy không gả được ra ngoài vậy!
DIV
Tư Mộ Phi nói: "Em đã kết hôn rồi, chẳng lẽ chị còn không thể lập gia đình sao?"
"Ồ..., cũng phải."
Tư Mộ Hàn gật đầu: "Không bằng như vậy đi, chị tìm một ông chồng về ở rể đi."
"Mẹ nó!"
Tư Mộ Phi mở to hai mắt nhìn: "Em ba, em thay đổi rồi."
Vậy mà lại dám trêu cô ấy!
Tư Mộ Hàn không cho là đúng, nhún nhún vai: "Vậy sao?"
Tư Mộ Phi cảm thấy mình không cần thiết ở lại nữa.
Cô ấy sẽ bị tức chết mất.
Tư Mộ Phi đứng dậy, nói: "Chị đi đây."
Tư Mộ Hàn khoát tay: "Ừm..., đi thong thả, không tiễn."
Tư Mộ Phi cắn răng: "Tạm biệt!"
Tư Mộ Hàn còn bổ sung thêm: "Nhớ ngày mai mở họp báo."
Tư Mộ Phi nghe xong, thiếu chút nữa cắn nát hàm răng bạc.
Sau cùng ngẫm lại vẫn thôi vậy.
Số cô ấy thật khổ mà.
Người khác đều là đàn ông làm chủ nhà, phụ nữ phụ trách mua sắm ăn chơi.
Nhưng em ba nhà cô ấy phụ trách mua sắm ăn chơi, còn cô ấy phụ trách toàn gia.
Một ngày làm chị, cả đời làm chị.
Cô ấy nuôi em ba năm năm thì cũng nuôi rồi, có nuôi cả đời cũng đâu là gì.