Trong phòng tắm rộng lớn, nước thuốc màu xám tỏa ra mùi thuốc nồng nặc.
Người đàn ông trần truồng nằm trong bồn tắm.
Nước thuốc màu xám kia dâng đến ngang eo, làm lộ ra cơ bụng rắn chắc gợi cảm và từng múi từng múi rõ ràng.
Hai cánh tay rắn chắc có lực, cứ như vậy tùy ý khoác lên trên vách bồn.
Thân thể hơi ngửa ra sau, khiến cho cơ ngực mạnh mẽ của anh trông càng thêm vạm vỡ, càng thêm gợi cảm.
Một giọt nước tưởng như mồ hôi chảy từ trán của anh xuống sống mũi cao thẳng, lướt qua đôi môi thật mỏng, đến hàm dưới gợi cảm, một giọt lại một giọt, chảy xuống bể nước xám xịt kia, hòa làm một với nhau.
Ngoài cửa phòng tắm, Quan Diêm đi tới đi lui, do dự, cậu ta không biết có nên đi vào hay không, có nên nói cho cậu chủ nhà mình biết chuyện sáng hôm nay Nguyễn Tri Hạ bị bắt tới đồn cảnh sát hay không.
Bây giờ cô cũng đã bị nhốt cả một buổi chiều rồi.
Thời gian tích tắc trôi qua.
Người đàn ông vẫn còn chưa ra, Quan Diêm cảm thấy như đang bị giày vò.
Cuối cùng cậu ta cắn răng, mở cửa phòng tắm, cất bước đi vào.
Trong phòng tắm, người đàn ông nghe được tiếng bước chân, hơi mở mắt, trong đôi mắt lười biếng không hài lòng kia ảnh lên tia lạnh lùng, anh hỏi với giọng lạnh như băng: "Chuyện gì?"
Nhìn thấy ánh mắt lạnh lẽo sâu thẳm của người đàn ông kia, Quan Diêm chỉ cảm thấy cả da đầu tê dại, điều cậu chủ không thích nhất chính là có người quấy rầy khi anh đang tắm.
Nhưng chuyện liên quan đến người phụ nữ kia, cậu ta không thể không quấy rầy.
Hoặc là nói, so với chuyện quấy rầy cậu chủ ngâm trong bồn tắm, cậu ta càng sợ nếu người phụ nữ kia đã xảy ra chuyện gì, cậu chủ nhà mình sẽ càng thêm tức giận.
Cho nên cậu ta mới dám liều chết tiến vào.
"Cậu chủ, mợ chủ cô ấy." Người đàn ông lạnh lùng nhìn thoáng qua, Quan Diêm vô thức sửa lời: "Cô Nguyễn xảy ra chuyện rồi."
"Đến cùng là có chuyện gì?" Người đàn ông nghe vậy, lập tức đứng lên từ trong bồn tắm.
Hai chân rất thẳng, trông như dài đến một mét tám vậy, thon dài mà thẳng tắp, bên hông chỉ có buộc một cái khăn tắm màu trắng, cái nơi hình tam giác gợi cảm kia quyến rũ đến mức khiến cho con người ta máu nóng lên tận não.
"Sáng hôm nay, cô Nguyễn ở trường học đánh nhau với người khác, đối phương báo cảnh sát, sau đó bị bắt đến đồn cảnh sát." Quan Diêm run rẩy nói.
"Đánh nhau?" Tư Mộ Hàn gần như là cắn răng mà mở miệng.
Người phụ nữ kia thật đúng là biết cách thay đổi suy nghĩ của anh!
Đường đường mợ chủ nhà họ Tư mà đánh nhau với người ta, lại còn bị bắt tới đồn cảnh sát, ha ha...
Người đàn ông cười, cười đến mức lạnh lẽo, trông vô cùng đáng sợ.
Anh ra khỏi bồn tắm, mặc quần áo, ngồi lên xe lăn, nhìn Quan Diêm, phân phó nói: "Đi đến đồn cảnh sát."
"Vâng."