Mục lục
Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây (Bản chuẩn) - Nguyễn Tri Hạ - Tư Mộ Hàn (truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cô không muốn nhìn thấy anh, thật sự không muốn! 

Anh không thể thức thời, để cô vui vẻ một chút sao? 

Cô vừa nhìn thấy anh đã một bụng lửa giận. 

Tư Mộ Hàn chẳng hề để bụng mà ngồi xuống bên giường, rồi vén chăn lên, vừa vươn tay về phía cô vừa nói: “Em phải bôi thuốc rồi.” 

Nguyễn Tri Hạ đánh vào tay anh cười khẩy: “Tôi phải bôi thuốc ư?” 

“Tôi phải bôi thuốc gì?” 

Tư Mộ Hàn nhíu mày nhìn cô: “Tôi đỏ anh đã làm em bị thương” 

Nguyễn Tri Hạ nhất thời đỏ mặt, càng giận dữ lườm anh: “Anh tránh ra đi, tôi chẳng cần anh giả vờ giả vịt.” 

Anh biết rõ cô không chịu nổi mà vẫn muốn đối xử tàn nhẫn với cô như thế, bây giờ anh còn không biết xấu hổ mà nói ra nữa. 

“Em lại không ngoan rồi.” 

Tư Mộ Hàn túm lấy cổ chân cô rồi kéo cô về phía mình. 

“Tư Mộ Hàn, anh là tên khốn!” 

Nguyễn Tri Hạ bị kéo một chân nên cô nhanh chóng dùng chân còn lại đạp vào người anh. 

Ai mà biết lòng dạ người đàn ông này. 

Tư Mộ Hàn nắm chặt lấy bàn chân đang đạp tới của cô, rồi kéo cô tới trước mặt mình. 

Anh dùng đầu gối chặn lại một chân của cô, tay cũng nắm chặt chân còn lại. 

Còn tay rảnh rỗi kia thì thò vào trong váy vén váy lên. 

Nguyễn Tri Hạ thấy thế thì xấu hổ, nhất thời mặt đỏ tía tai. 

Cô nằm trên giường không ngừng dùng tay che lại. 

Miệng vừa giận dữ xấu hổ mắng: “Tư Mộ Hàn, anh đúng là tên biến thái.” 

Tư Mộ Hàn không hề để tâm đến lời mắng nhiếc của cô, mà kéo tay cô ra, rất nghiêm túc nặn thuốc mỡ ra, chẳng hề mang chút dục vọng bôi thuốc cho CÔ. 

Cô cảm nhận được bên dưới đã mát mẻ hơn nhiều. 

Nguyễn Tri Hạ mắc cỡ che mặt lại ngay, xấu hổ quá đi mất. 

Cảm giác kỳ lạ này kéo dài một hai phút rồi cuối cùng cũng ngừng lại. 

Bây giờ Nguyễn Tri Hạ mới giận dữ mở mắt ra lườm người đàn ông: “Tư Mộ Hàn, tôi sẽ không tha thứ cho anh.” 

Người Tư Mộ Hàn bỗng cứng đờ nhưng không nói gì cả, mà chỉ cụp mắt, lông mi dài che giấu cảm xúc ở đáy mắt, Nguyễn Tri Hạ nhất thời không đoán ra được rốt cuộc đó là gì. 

Nguyễn Tri Hạ càng nhìn càng nổi nóng, tên khốn này! 

Cô cầm một chiếc gối ở trên giường lên đập vào người anh. 

Rồi gào thét về phía anh: “Ly hôn đi! Tôi không thể sống nổi cuộc sống này!” 

Đầu óc cô bị úng nước hay sao mà lại đi luyến tiếc người đàn ông này? 

Ly hôn! 

Cô phải cương quyết ly hôn! 

Đáy mắt Tư Mộ Hàn nhất thời tràn đầy hung ác nham hiểm, toàn thân tỏa ra hơi thở tàn bạo nồng nặc. 

Hai tay anh viết thành nắm đấm, mu bàn tay nổi gân xanh: “Anh sẽ không bao giờ ly hôn.” 

“Em đừng có mơ nữa.” 

Dứt lời, Tư Mộ Hàn liền rời khỏi phòng. 

Vì anh sợ nếu anh còn không đi thì anh sẽ hận không thể bóp chết cô ở trên giường. 

“Tư Mộ Hàn, anh có giỏi thì nhốt tôi cả đời đi.” 

Nguyễn Tri Hạ tức đến mức lại cầm gối lên ném qua đó. 

Đúng lúc chiếc gối đập vào cánh cửa vừa mới đóng chặt. 

Còn người đàn ông đã ra khỏi phòng. 

Tư Mộ Hàn vừa mới xuống lầu thì Quan Diêm cũng từ bên ngoài đi vào. 

Thấy sắc mặt u ám của anh, Quan Diêm nhất thời nơm nớp lo sợ. 

Cô chủ và cậu chủ vẫn chưa làm hòa sao? 

“Chuyện thế nào rồi?” Tư Mộ Hàn hỏi. 

“Ông hai tới chỗ ông cụ làm ầm lên rồi.” 

Quan Diêm đáp. 

Tư Mộ Hàn ngồi xuống sofa nói: "Ông ta thích làm ầm lên thì cứ để cho ông ta làm.” 

“Cậu chủ, ông cụ hỏi, cậu định khi nào sẽ quay về giải thích rõ ràng với ông cụ?" 

“Đợi đến khi nào người phụ nữ của tôi không ầm ĩ chuyện ly hôn nữa thì lúc đó tôi sẽ quay về.” 

Trong người anh đang có một bụng lửa giận thì lấy đâu ra tâm trạng để giải thích. 

Quan niệm toát mồ hôi: “...” 

“Sau này toàn bộ công việc cứ mang hết đến đây, bây giờ tôi không có thời gian tới công ty đâu.” 

“Vâng.” 

Quan Diêm cảm nhận được mùi thuốc súng nồng nặc. 

Xem ra trận cãi nhau này của cậu cô chủ không thể làm hòa trong một hai ngày được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK