Mục lục
Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây (Bản chuẩn) - Nguyễn Tri Hạ - Tư Mộ Hàn (truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nguyễn Tri Hạ nhìn La An An và cảm thấy tiếc nuối.

Bạn thân nhất của cô là An An.

Thật tuyệt nếu An An được làm phù dâu cho cô trong ngày cưới.

La An An nhìn Nguyễn Tri Hạ, do dự một lúc, cô ấy nghĩ lại, bạn thân tốt nhất của mình kết hôn, nếu vắng mặt sẽ thật đáng tiếc.

Hay là cô ấy sẽ nghỉ vài ngày để về là được.

“Để tớ thử xin phép xem có được không, tớ sẽ cố gắng về cho bằng được.”

La An An cũng chưa vội đồng ý ngay, dù sao sau khi ra nước ngoài cô ấy cũng không thể chắc chắn xin nghỉ phép được hay không.

Nghe thấy La An An nói sẽ cố gắng quay về, Nguyễn Tri Hạ vẫn cảm thấy rất vui, cô cười gật đầu: “Được, đến lúc đó chọn được ngày, tớ sẽ thông báo cho cậu đầu tiên.”

Nguyễn Tri Hạ suy nghĩ một lúc rồi lại nói: “Đúng rồi An An, mấy ngày nữa tớ sẽ cùng Tư Mộ Hàn đến Đảo Tình Yêu chụp ảnh cưới, nếu cậu rảnh thì cùng đi đến đó luôn, coi như đi du lịch.”

“Mấy ngày nữa à?” La An An nghiêng đầu nghĩ ngợi, mấy ngày nay hình như không có việc gì khác làm, có thể đi.

Có điều…

Như đang nghĩ tới điều gì đó, cuối cùng La An An cũng từ chối lòng tốt của Nguyễn Tri Hạ, cô ấy lắc đầu nói.

“Không được, tớ sẽ không đi đâu. Đường Ngọc ra đi quá đột ngột, anh ấy còn rất nhiều việc phải giải quyết. Trước khi ra nước ngoài, tớ phải thu xếp đồ đạc của anh ấy và gửi về cho cha anh ấy.”

Khi nhắc Đường Ngọc, bầu không khí đột nhiên trở nên nặng nề.

Nguyễn Tri Hạ nhìn La An An vẻ mặt tự trách và áy náy: “An An, xin lỗi, tất cả đều tại tớ, Đường Ngọc anh ấy…”

Nguyễn Tri Hạ còn chưa nói hết câu, La An An đã ngắt lời cô.

“Hạ Hạ, cậu thật sự không cần phải nói xin lỗi tớ. Cái chết của Đường Ngọc không phải do lỗi của cậu.”

“Anh ấy tự mình lên thuyền, cũng là anh ấy tự mình tháo bom. Tất cả mọi thứ đều là tại anh ấy tự cho mình đúng, là anh ấy tự muốn làm anh hùng, không thể trách ai được.”

Khi nói đến câu này, La An An có vẻ khá thờ ơ.

“An An...”

Nguyễn Tri Hạ càng cảm thấy khó chịu hơn sau khi nghe những gì La An An nói.

Cô biết.

La An An thực sự không lạnh lùng như vẻ bề ngoài của cô ấy, chính là do cô ấy không thể chấp nhận được Đường Ngọc vì cứu cô ấy nên mới chết.

“Được rồi, Hạ Hạ, đừng nói những chuyện này nữa.”

La An An bây giờ sợ nhất người ta nhắc tới Đường Ngọc với cô, mỗi khi nghe thấy từ Đường Ngọc, trái tim cô ấy lại nhói lên.

Cảm giác này thật sự rất thấu tim, cô ấy không muốn tiếp tục chịu đựng nữa.

“Được.” Nguyễn Tri Hạ cũng cảm thấy đề tài này quá nặng nề, không nên nói ra thì tốt hơn.

“Mà này, Hạ Hạ, cậu đang khoẻ mạnh, sao tự nhiên lại muốn đến bệnh viện khám vậy, chẳng lẽ…” Khi La An An nói đến đây, ánh mắt nhìn về phía bụng của Nguyễn Tri Hạ: “Có bầu rồi à?”

“Không phải đâu.” Nguyễn Tri Hạ lắc đầu: “Là do cơ thể của tớ gần đây rất khác thường, lúc nào cũng buồn ngủ.”

“Hơn nữa, tớ còn bị rụng tóc, thực sự rất bất thường. Cậu biết đấy, tóc của tớ rất khoẻ, trừ khi tớ kéo mạnh, nếu không sẽ không rụng. Tối qua tớ đã rụng một nắm rất to, tớ nhìn thấy mà còn giật mình.”

Vẻ mặt của Nguyễn Tri Hạ ủ rũ: “Cuối cùng tớ cũng cảm thấy có vấn đề.”

“Nhưng lần trước tớ đi khám với Tư Mộ Hàn, họ nói rằng tớ không sao.”

“Hơn nữa gần đây Tư Mộ Hàn có những hành động kỳ lạ, điều này khiến tớ rất bất an, vì vậy tớ muốn giấu anh ấy tự đi khám, xem thử có phải cơ thể của tớ bị gặp sự cố gì không.”

Sau khi La An An nghe Nguyễn Tri Hạ nói vậy, cô ấy cũng cảm thấy cơ thể của cô quả thực không bình thường.

Dù gì cô ấy cũng đã quen biết Hạ Hạ ba năm, cô ấy cũng chưa từng thấy Hạ Hạ bị rụng tóc.

Vô duyên vô cớ rụng tóc, đã đến lúc phải đi khám thật rồi.

“Hạ Hạ, đi, tớ đi với cậu.”

La An An cũng đồng ý với Nguyễn Tri Hạ đi khám thử xem.

Dù gì cũng là vấn đề sức khoẻ mà.

Tốt nhất nên giải quyết sớm càng tốt.

“Ừm, An An, tớ sợ đi một mình nên mới tìm đến cậu.”

“Đừng sợ, chắc chắn sẽ không sao.”

“Ừ, đi thôi, giờ chúng ta sẽ xuất phát.”

“Ừ.”

Trong khi cả hai đang nói chuyện, họ bắt một chiếc taxi.

Bởi vì bệnh viện An Khang có quen biết với Tư Mộ Hàn.

Vì vậy, lần này Nguyễn Tri Hạ đã cố ý đến bệnh viện nhà nước.

Cô đã kể hết một lượt triệu chứng cho bác sĩ, đây là lần đầu tiên bác sĩ nghe nói đến loại bệnh này nên rất đau đầu.

Chỉ nói để đề nghị cô đi xét nghiệm máu.

Nguyễn Tri Hạ đã đi thanh toán và rút máu.

Mất khoảng một giờ để nhận được báo cáo.

Vì vậy, Nguyễn Tri Hạ và La An An ngồi trên chiếc ghế sô pha bằng sắt và đóng vai vương giả thành đôi.

Một giờ sau.

Nguyễn Tri Hạ đã nhận được báo cáo.

Bác sĩ xem xét thì không thấy có gì khác thường.

Sau đó cô ta nói với Nguyễn Tri Hạ: “Cô à, kết quả máu của cô không có gì khác thường cả, bình thường mà nói, cơ thể cô khá khỏe mạnh.”

Ngừng một lúc, cô ta ngập ngừng nói:

“Tất nhiên, không thể loại trừ việc cô buồn ngủ và rụng tóc là do vấn đề tâm thần.”

“Tôi khuyên cô nên đến gặp bác sĩ tâm lý nếu cô lo lắng, họ có thể trả lời câu hỏi của cô về việc tại sao cô lại bị rụng tóc và vô duyên vô cớ buồn ngủ.”

Nguyễn Tri Hạ cầm bản báo cáo do bác sĩ giao cho, và bước ra khỏi phòng tư vấn với vẻ mặt mờ mịt.

Sức khoẻ của cô không có vấn đề ư?

Mà là tinh thần có vấn đề sao?

Nguyễn Tri Hạ cũng cảm thấy hơi bối rối.

“Hạ Hạ, có đi khoa thần kinh không?”

La An An cũng hơi sững sờ trước kết quả kiểm tra.

Chuyện mà Hạ Hạ thấp tha thấp thỏm lại cho ra kết quả như vậy ư?

Có vấn đề về tinh thần?

Nhưng tinh thần của Hạ Hạ trông rất tốt mà.

“Không, tớ nghĩ đi rồi sẽ có bệnh tâm thần cho xem.”

“Ngay cả bác sĩ cũng nói sức khoẻ thể trạng của tớ không sao, hẳn là vẫn ổn, có lẽ là do tớ đã suy nghĩ quá nhiều.”

Đi khám ở chuyên khoa tâm thần có gì tốt chứ.

“Ừ, vậy không đi nữa, tớ thấy tinh thần cậu rất tốt, đừng lo lắng quá.”

La An An gật đầu phụ hoạ theo.

“Đi thôi. Chúng ta đã lâu không uống trà sữa cùng nhau rồi, để tớ mời cậu.” Nguyễn Tri Hạ khoác vai La An An, mỉm cười bước ra ngoài.

...

“Cậu chủ, mợ chủ vừa mới đi bệnh viện.”

“Ừ, bảo vệ tốt cho mợ chủ.”

Tư Mộ Hàn tháo tai nghe bluetooth ra và tập trung lái xe.

Nguyễn Tri Hạ sẽ đến bệnh viện, điều này nằm trong dự kiến của Tư Mộ Hàn.

Bởi vì cô đã bị nhiễm một loại virus mới loại II, xét nghiệm máu thông thường không thể phát hiện ra nó.

Sở dĩ Tống Thanh Lam phát hiện ra yếu tố dạng hạt trong máu là do trang thiết bị ở bệnh viện của họ là tốt nhất trong nước.

Là kỹ thuật tiên tiến nhất.

Nhưng điều đó chỉ cho thấy có điều gì đó không ổn, cũng không thể xác định được gì.

Đó là lý do tại sao Tống Thanh Lam đã gửi mẫu máu đến phòng nghiên cứu của nhà họ Tống và nhờ em gái làm nhiều xét nghiệm khác nhau mới có thể phân tích ra bên trong chính là mầm mống virus cấp độ II của nước Myanmar.

Sự bất thường trong cơ thể cô, cộng với việc cô không kiểm soát được cảm xúc của mình vào đêm qua đã khiến cô tự nhận ra điều gì đó.

Cô đi khám mà không nói cho anh biết là chuyện bình thường.

Ôi.

Tư Mộ Hàn khẽ thở dài.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK