Mục lục
Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây (Bản chuẩn) - Nguyễn Tri Hạ - Tư Mộ Hàn (truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lần đầu tiên Nguyễn Tri Hạ thấy Phú Lương cười, biểu tình kia, giống như nhìn thấy châu báu 

vậy. 

Hưng phấn không thôi. 

Phó Lượng giơ tay sờ đầu Nguyễn Tri Hạ: "Ăn cơm đi." 

Giọng cô ấy lạnh nhạt, lại trong veo như suối nước, cực kì dễ nghe. 

Tư Mộ Hàn nhìn hành động vốn thuộc về mình lại bị Phú Lương chiếm mất, ánh mắt lại càng u ám đến đáng sợ. 

Rắc rắc một tiếng, chiếc đũa ngọc trong tay anh cứ thế bị bẻ gãy... 

Nguyễn Tri Hạ nghe thấy tiếng động, nhìn đôi đũa bẻ làm đồi trên bàn, lại nhìn ngón tay Tư Mộ Hàn đang chảy máu, nhất thời lấy ra một chiếc khăn tay, chạy tới. 

Cô cầm đầu ngón tay đầy máu của Tư Mộ Hàn, cực kì đau lòng nói: "Chuyện gì đây? Đang êm đẹp, sao lại bị gãy chứ?" 

Tư Mộ Hàn dùng một tay ôm Nguyễn Tri Hạ vào trong ngực: "Hạ Hạ, anh bị thương, em đút anh ăn đi." 

Nguyễn Tri Hạ liên tục gật đầu: "Được được được." 

Cô đã quên mất Tư Mộ Hàn chỉ bị thương đầu ngón tay thôi. 

Nguyễn Tri Hạ bảo mả Lâm lấy bằng gạc đến dán miệng vết thương cho Tư Mộ Hàn trước, sau đó mới thở phào một hơi. 

Nhìn chiếc đũa vẫn còn dính máu của Tư Mộ Hàn trên bàn, Nguyễn Tri Hạ không khỏi nhíu mày, nói: 

"Hay là đổi đũa ngọc thành đũa inox đi, đũa ngọc cũng dễ bị gãy quá đi." 

Khóe miệng Tư Mộ Hàn giật giật: "Em thích là được." 

Nguyễn Tri Hạ cười hì hì ừ một tiếng. 

Phỏ Lương ngồi ở đằng kia, không thèm để ý đến hành vi cố ý show ân ái trước mặt mình của Tư Mộ Hàn. 

Cô ấy coi như việc không liên quan đến mình mà ăn cơm trong bát, không hề bị ảnh hưởng đến. 

Tư Mộ Hàn ôm Nguyễn Tri Hạ ngồi trên đùi, hưởng thụ từng miếng thức ăn người phụ nữ của mình đút cho, tâm trạng rất tốt. 

Ăn đồ ăn cô gái nhỏ đút, anh còn không quên lên mặt liếc nhìn Phó Lương một cái. 

Phó Lương hơi cúi mặt, đáy mắt hiện lên ý cười không rõ cảm xúc. 

Sau khi ăn cơm xong. 

Nguyễn Tri Hạ dẫn Phú Lương đi tản bộ ở trong sân, Tư Mộ Hàn ở trước cửa sổ sát đất nhìn hai người bên ngoài vai sánh vai đi bộ. 

Hai cô gái “tình chàng ý thiếp”, khiến anh thật hận không thể ném Phó Lương ra ngoài. 

Anh phát hiện không nên mời huấn luyện viên trẻ tới quyến rũ người phụ nữ của mình. 

Dạo này, không chỉ có đàn ông ngoại tình nhiều mà phụ nữ ngoại tình cũng nhiều. 

Vì nhốt cô gái nhỏ ở bên cạnh mà anh thật sự nghĩ nát lòng. 

Vốn cho rằng cô gái nhỏ chỉ ôn lại chút chuyện với Phó Lương rồi sẽ trở lại. 

Nhưng Tư Mộ Hàn chờ đến mười giờ tôi cũng không thấy người phụ nữ của mình về phòng, anh trực tiếp nổi giận. 

Tự mình đến phòng cho khách bắt người. 

Tư Mộ Hàn đứng ở trước cửa phòng cho khách của Phó Lương, gọi: "Hạ Hạ, đã rất muộn rồi, nên đi ngủ thôi." 

"Không muốn đâu! Đêm nay em muốn ngủ cùng Phó Lương" 

Bên trong truyền đến giọng nói mềm nhũn mang chút làm nũng của Nguyễn Tri Hạ. 

Tư Mộ Hàn nghe xong mà to cả đầu, giọng nói không khỏi cứng hơn vài phần. 

"Hạ Hạ, đừng làm loạn, cô Phỏ lần đầu tới nhà chúng ta làm khách, tướng ngủ của em quá kém, đừng làm ảnh hưởng đến người ta." 

Trong phòng Nguyễn Tri Hạ nhất thời mất hứng bĩu môi, xuống giường mở cửa phòng, bất mãn đáp lạ: "Tướng ngủ của em kém chỗ nào?" 

Tư Mộ Hàn quả thực bị chọc cho tức điên, đây là trọng điểm mà cô cần chú ý sao? 

Anh giơ tay ôm lấy Nguyễn Tri Hạ lên đùi, không nói một lời đã đưa người đi. 

Bị Tư Mộ Hàn không nên một tiếng ôm đi, Nguyễn Tri Hạ cứng lưỡi, thở phì phò nói: "Anh muốn làm gì vậy, hết hồn, muốn... muốn dọa chết em à" 

Tư Mộ Hàn ôm cô xoay xoay xe lăn tiến vào thang máy, bá đạo ngang ngược nói: "Về sau không cho phép em qua lại gần với phụ nữ như thế!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK