Mục lục
Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây (Bản chuẩn) - Nguyễn Tri Hạ - Tư Mộ Hàn (truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Gần đây anh định đi vào khu rừng rậm đó tìm lão đại” 

Hoắc Thì Sanh ngừng lại một chút, sau đó nhìn sang Tư Mộ Hàn, nói: “Công việc của M,S sợ là phải để lão tam đứng ra quản lý.” 

Tư Mộ Hàn gật đầu, không có ý kiến gì. 

Hoắc Thì Sanh lại nhìn sang Lãnh Thiếu Khiểm: “Lão tử, em vẫn tiếp tục phụ trách việc liên lạc với cấp dưới của lão đại, xem xem có tin tức gì không.” 

Cuối cùng, anh ấy nhìn sang Tống Thanh Phong, dặn dò: “Tiểu ngũ, em đi cùng anh, em biết thuật thôi miên, vào thời điểm mấu chốt phải cần em ra tay” 

“Vâng.” 

Lãnh Thiếu Khiêm và Tống Thanh Phong đương nhiên cũng không có ý kiến gì. 

Lúc chuẩn bị rời đi, Tống Thanh Phong đột nhiên nhớ ra mấy hôm nữa là đến ngày giỗ của mẹ Tư Mộ Hàn. Anh ấy nhớ đến chuyện Tư Mộ Hàn sẽ mất ngủ nghiêm trọng vào ngày hôm đó bèn hỏi: “À đúng rồi, anh ba, mấy hôm nữa là ngày giỗ của bác gái, đợi em thôi miên cho anh xong sẽ cùng xuất phát với anh hai nhé?” 

Tư Mộ Hàn ngẩn ra một lúc, sau đó xua tay đáp: “Không cần đâu.” 

Tống Thanh Phong kinh ngạc hỏi: “Anh ba, anh đã khắc phục được chướng ngại tâm lý rồi 

Phải biết rằng, trước đó, vào ngày giỗ của mẹ mình, chứng mất ngủ của Tư Mộ Hàn sẽ trở nên vô cùng nghiêm trọng, còn có thể xuất hiện khuynh hướng tự ngược đãi. Trước đây đều do Tống Thanh Phong cưỡng chế thôi miên với Tư Mộ Hàn, đưa anh vào giấc ngủ sâu. 

Nhưng bây giờ, Tư Mộ Hàn lại nói không cần ư? 

Chẳng lẽ anh đã vượt qua được chướng ngại tâm lý đó sau khi bị hôn mê bốn năm trời? 

“Em không cần quan tâm chuyện này đâu.” 

Tư Mộ Hàn di chuyển bánh xe, rời khỏi phòng bao. 

Quan Diêm theo sát ngay phía sau. Đi theo sau Tư Mộ Hàn, Quan Diêm cũng thấy khó hiểu như Tống Thanh Phong, bèn hỏi: “Cậu chủ, tại sao lần này cậu không để cậu Tổng thôi miên cậu nữa?” 

“Quan Diêm, tôi muốn thử một chuyện” Tư Mộ Hàn đột nhiên nói. 

Quan Diêm ngẩn người, thử ư? 

Thử cái gì? 

Khóe môi Tư Mộ Hàn cong lên, anh nhìn lên bầu trời xanh bằng ánh mắt thâm sâu khó lường: “Tôi muốn biết, thuốc của tôi có phải vạn năng hay không?” 

“Hả?”. 

Quan Diêm sửng sốt, rốt cuộc cậu chủ đang nói gì vậy? 

Cái gì mà thuốc có phải vạn năng hay không? 

Cậu chủ bị bệnh rồi ư? 

Quay về Đế Uyển, Tư Mộ Hàn ngồi trên xe lăn đi vào từ cửa lớn, nhìn má Lâm, câu đầu tiên anh hỏi là: “Má Lâm, hôm nay mợ chủ đã về chưa?” 

“Vẫn chưa ạ. Mợ chủ nói mấy hôm nay bận việc, sẽ không về nhà ạ.” 

Má Lâm lắc đầu, tỏ ra khổ não, cũng không biết giữa cậu chủ với mợ chủ đã xảy ra chuyện gì rồi. 

Mấy hôm trước, từ sau khi mợ chủ đột nhiên ngủ lại phòng khách thì đã mấy ngày liền mợ chủ không về nhà. 

Vừa biết Nguyễn Tri Hạ không ở nhà, sắc mặt Tư Mộ Hàn đã sầm xuống. 

Người phụ nữ này, đúng là càng ngày càng tự do càn rỡ, đến nhà cũng không chịu về! 

Anh biết đêm hôm đó mình đã hơi quá đáng, nhưng anh cũng là không kìm chế được dục vọng của mình. 

Ai bảo cô cứ lượn qua lượn lại trước mặt anh cơ, ma xui quỷ khiến thế nào mà anh lại ấn đầu cô xuống... 

Nhớ đến dáng vẻ ấm ức của cô là Tư Mộ Hàn lại đau đầu đỡ trán. 

Lúc đó hình như anh đã hơi quá. 

Đúng là một phút sung sướng nhất thời rồi tự lấy đá đập chân mình mà. 

Người phụ nữ đó không chịu quay về, anh lại bị mất ngủ mấy ngày liền, mắt cứ mở thao láo cả đêm cho đến tận khi trời sáng. 

“Ừm, tôi biết rồi, bà mau đi làm việc đi.” 

Tư Mộ Hàn xua tay rồi đi lên lầu bằng thang máy. 

Về phòng ngủ chính, lúc này Tư Mộ Hàn - người chưa bao giờ thấy phòng ngủ của mình lại rộng rãi đến kinh người, lại cảm thấy vô cùng trống trải và vắng vẻ. 

Nắm lên giường, anh lấy điện thoại ra gửi tin nhắn qua Wechat cho Nguyễn Tri Hạ: “Giận dỗi đủ chưa? Đủ rồi thì về nhà đi.” 

Cùng lúc đó, trong một quán bar nhỏ. 

Nguyễn Tri Hạ nhìn La An An liều mạng uống đến say khướt, cảm thấy vô cùng bất lực. 

Lúc này, màn hình điện thoại đang đặt trên bàn của cô đột nhiên sáng lên. 

Nguyễn Tri Hạ đọc tin nhắn Wechat Tư Mộ Hàn gửi liền tức giận, cầm điện thoại lên bực bội đáp lại anh mấy chữ: “Ai giận dỗi chứ?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK