Sau khi trò chơi kết thúc.
La An An liền lập tức nhắn tin riêng cho Nguyễn Tri Hạ, hỏi: [Hạ Hạ, rốt cuộc người đó là ai? Ác ý nồng đậm như vậy sao lại giống đại ma vương nhà cậu thế?]
Nguyễn Tri Hạ: [Chúc mừng, cậu đoán đúng rồi đấy, đó là người đàn ông của tớ.]
La An An: [Được đó! Cậu thu phục tên đại ma vương đó, khiến anh ta trở nên ngoan ngoãn nghe lời từ khi nào vậy? Thậm chí anh ta còn chơi game với cậu.]
Nguyễn Tri Hạ: [An An, tớ có một tin không tốt muốn nói cho cậu biết.]
La An An kinh hãi: [Đừng nói với tớ là người đàn ông của cậu đang ở bên cạnh nhé...]
Nguyễn Tri Hạ: [Chúc mừng, cậu đã đoán đúng.]
La An An: [Chuyện này... Hạ Hạ à, tớ còn có chút việc bận, tớ offline trước đây.]
Sau đó cô ấy lập tức offline biến mất dạng.
Nguyễn Tri Hạ bật cười, nhìn Tư Mộ Hàn nói: “Cô ấy bị anh dọa sợ, chạy mất rồi.”
Tư Mộ Hàn lạnh lùng đáp: “Anh dọa cô ta lúc nào chứ?”
Nguyễn Tri Hạ nhún vai: “Tiếng tăm của anh cũng đủ để dọa cô ấy sợ chạy mất dép rồi.”
Tư Mộ Hàn lạnh lùng khinh bỉ: “Đồ nhát gan”
Tư Mộ Hàn chỉ vào màn hình điện thoại của cô, nói: “Chia tay đi!”
Nguyễn Tri Hạ lập tức ấn vào phần quan hệ thân mật, gửi lời mời hủy bỏ quan hệ với ID Năm tháng bình an.
“Sao vẫn chưa hiển thị trạng thái là đã chia tay?” Tư Mộ Hàn thấy vẫn là quan hệ tình nhân, rất không vui.
Nguyễn Tri Hạ hết nói nổi, lườm anh đáp: “Cho dù có chia tay cũng phải được hai bên đồng ý. Đợi An An online nhìn thấy rồi đồng ý là được.”
Tư Mộ Hàn mím môi, thoát khỏi game, đáp: “Phiền phức.”
“Sau này em không được có quan hệ thân mật với người phụ nữ khác nữa nhé”
Nguyễn Tri Hạ không khỏi bật cười: “Anh Tư, anh ghen với đàn ông thì thôi đi, sao anh còn ghen với cả phụ nữ vậy?”
Tư Mộ Hàn nhấc người dậy, nghiến răng nghiến lợi nói: “Phụ nữ cũng không được!”
Nói rồi, anh lại từ từ nằm thẳng người xuống.
Nguyễn Tri Hạ cũng nằm xuống theo, gối đầu lên cánh tay anh, bàn tay nhỏ nhắn vẽ mấy vòng tròn nhỏ trên ngực anh, lẩm bẩm oán trách: “Đồ ngang ngược.”
Tư Mộ Hàn vòng tay ôm eo cô, kéo tay cô đặt trong lòng bàn tay mình, nói: “Em có anh là được rồi.”
Dù là em trai ruột hay bạn thân cũng đặt sang một bên.
“Đồ nhỏ nhen.”
Nguyễn Tri Hạ bĩu môi, lẩm bẩm.
Nói chuyện một lúc, sau đó Nguyễn Tri Hạ dần không cưỡng lại được cơn buồn ngủ, nhắm mắt thiếp đi.
Tư Mộ Hàn gửi tài khoản và mật khẩu game cho Quan Diêm, bảo anh ta phải nâng cấp cho tài khoản của anh lên cấp 30 trong vòng một tuần, leo lên rank kim cương, còn phải mua hết hero!
Thế là, lúc Quan Diêm nhận được tin nhắn của Tư Mộ Hàn, cậu ta đã kinh ngạc đến nỗi ngã lăn từ trên giường xuống đất.
“Má, thế giới này điên rồi sao?”
Quan Diêm ngồi trên thảm, nhìn màn hình điện thoại, cảm thán thế giới này quá điên rồ.
Cậu chủ nhà mình thế mà cũng bắt đầu chơi game ư?
Đáng sợ quá đi mất!
Nguyễn Thiện Dân tìm đến cửa là điều Nguyễn Tri Hạ khá bất ngờ.
Kết quả giám định ADN đã được gửi đến, cô cũng đã nhìn thấy.
Cô và Nguyễn Thiện Dân không hề có quan hệ bố con.
Đó là điều nằm trong dự liệu của cô, cô không thấy sốc, cũng không đau buồn.
Chỉ cảm thấy số mệnh thật biết trêu đùa người ta.
Gặp lại Nguyễn Thiên Dân, trong lòng Nguyễn Tri Hạ đã có một sự thay đổi rất lớn.
Nghĩ kỹ lại thì, người đàn ông này không hề nợ gì cô, ông ta cho cô ăn, cho cô chỗ ở, cho cô đi học đã là tận nghĩa lắm rồi.
Ông ta cũng không hề ngược đãi cô, chỉ hơi thiên vị đứa con khác của ông ta thôi.
Lúc Đinh Uyển Du đánh đập cô cũng giấu Nguyễn Thiện Dân, như vậy kể ra thì hình như Nguyễn Thiện Dân cũng được coi là tốt với cô.
Dù sao đối với một đứa con không phải con ruột mình sinh ra, ông ta không những nuôi dưỡng mà còn cho cô đi học, còn gánh vác trách nhiệm của một người bố trên danh nghĩa, không biến cố thành một đứa trẻ không có bố.
Dường như Nguyễn Thiện Dân đã chịu một đả kích rất lớn, hai bên tóc mai của ông ta đã bạc trắng.
Nguyễn Tri Hạ thấy vậy, trong lòng bỗng dâng lên một cảm giác khó chịu không thể hiểu được.
“Ông tìm tôi có chuyện gì?” Cô hỏi ông ta.
Nguyễn Thiện Dân nhìn Nguyễn Tri Hạ bằng ánh mắt hơi phức tạp.
Thỉnh thoảng ông ta lại thất thần tựa như đang nhìn một người khác thông qua cô vậy.
Nguyễn Tri Hạ biết, chắc chắn ông ta lại coi cô là mẹ cô.
Người đàn ông này, rốt cuộc ông ta đã từng thật lòng yêu mẹ có bao giờ chưa?
Nếu đã từng thật lòng yêu bà ấy, vậy tại sao ông ta còn dây dưa không rõ ràng với Đinh Uyển Du?
Nếu không yêu, vậy tại sao ông ta lại dung túng cho cô ở nhà họ Nguyễn bao nhiêu năm như vậy?
Cô phát hiện ra mình chưa bao giờ hiểu được người cha trên danh nghĩa này.
Trước đây cô luôn oán trách ông ta không yêu thương mình. Bây giờ nghĩ lại, cô lại thấy nếu ông ta yêu thương cô, vậy thì đó cũng chỉ là sự giả tạo.
Dù sao sự tồn tại của cô không lúc nào là không nhắc nhở ông ta rằng, cô là đứa con do mẹ cô và người đàn ông khác sinh ra.
“Có chuyện gì à?” Nguyễn Tri Hạ lại hỏi.
Cô không quen bị Nguyễn Thiện Dân nhìn với ánh mắt như lúc nhìn mẹ cô.
Cảm giác đó thực sự khiến người ta cảm thấy không thoải mái.
Nguyễn Thiện Dân định thần lại, rồi vội vàng nói: “Hạ Hạ, con lấy video đó ở đâu?”
Nguyễn Tri Hạ sửng sốt, cô không ngờ ông ta sẽ hỏi vấn đề này.