Nguyễn Tri Hạ không khỏi liên tưởng đến việc anh liên tục hỏi về mối quan hệ của cô và Tử Hành, cô đột nhiên trừng mắt, vẻ mặt như thấy quỷ khi nhìn Tư Mộ Hàn.
"Không phải anh cảm thấy tôi và Tử Hành có gì đó chứ!"
Tư Mộ Hàn cười khẩy: "Cái gì mà tôi cảm thấy chứ?"
"Cô và em trai có quan hệ tốt đến mức có thể ngủ chung giường à?"
"Tốt đến mức cô còn gọi tên nó trong giấc mơ của mình à?"
"Cho dù tốt như vậy...".
KO
Tư Mộ Hàn chưa kịp nói xong thì đã bị Nguyễn Tri Hạ cắt ngang một cách tức giận.
"Tư Mộ Hàn, đủ rồi!"
Những lời lẽ thái quá của Tư Mộ Hàn khiến Nguyễn Tri Hạ rất tức giận, cô không hiểu tại sao Tư Mộ Hàn lại nghi ngờ mối quan hệ giữa cô và Tử Hành là không bình thường.
Cái gì mà ngủ chung một giường, nói như vậy không phải là hơi quá đáng sao?
Về việc gọi tên Tử Hành trong lúc ngủ, cô thực sự không biết, nhưng cho dù có chuyện này thì cũng không có gì là lạ.
Ai quy định khi ngủ thì không được gọi tên em trai mình.
Vì Tử Hành là một đứa trẻ chậm phát triển nên tình cảm giữa cô và Tử Hành sâu đậm hơn cả những anh chị em bình thường khác, đôi khi cô còn phải chăm sóc nó như một người mẹ.
Người đàn ông này chỉ đơn giản là cố tình gây sự.
“Tôi không biết anh đã hiểu lầm mối quan hệ của tôi với em trai tôi như thế nào, nhưng tôi có thể nói khẳng định với anh rằng nó thực sự là em trai tôi.
Nếu không tin anh có thể kiểm tra xem ba tôi có người con trai nào tên là Nguyễn Tử Hành không."
Nguyễn Tri Hạ tức giận.
Cô thật sự rất tức giận, tại sao anh có thể hiểu lầm cô và em trai có quan hệ không bình thường được chứ.
Đây là đang cố tình đổ oan cho cô.
Cho dù mối quan hệ giữa cô và Tử Hành có thân thiết đến mấy thì cũng là tình cảm giữa anh chị em ruột mà thôi.
Hơn nữa Tử Hành còn khác với những người bình thường, cô giống một người mẹ chăm sóc cho con trai của mình, đương nhiên phải thân thiết hơn các anh chị em ruột thịt bình thường.
Tư Mộ Hàn nhìn người phụ nữ đang xù lông nhím lên, cả người anh tức giận không có chỗ phát tác, nhưng không hiểu tại sao cuối cùng cơm giận lại tự biến mất.
Đưa tay ra ôm cô vào lòng, Tư Mộ Hàn nhẹ nhàng thở dài: "Em trai cũng không được."
Anh có thể đã thật sự hiểu lầm cô.
Nhưng anh vẫn rất ghen.
Cho dù đối phương là em ruột của cô, anh cũng không thể chấp nhận được việc cô thân thiết với những người đàn ông khác như vậy ngoài anh.
"Từ nay về sau, tôi sẽ không cho phép cô tiếp xúc thân mật quá nhiều với nó, cô hiện tại đã là vợ tôi, chỉ có tôi mới có thể chạm vào cô, người khác cũng không được kể cả nó là em trai của cô!"
Khóe miệng Nguyễn Tri Hạ giật giật, hận không thể đánh cho anh một cái: "Anh như này không phải là quá bá đạo sao, nó là em trai ruột của tôi!"
DI
Nguyễn Tri Hạ đặc biệt nhấn mạnh từ em trai ruột: "Nó mới mười lăm tuổi!".
Tử Hành rất dựa dẫm vào cô, khi còn bé, cậu cần cô nắm tay mới có thể ngủ yên.
Nghĩ đến Tử Hành, cô chợt nhớ ra đã nhiều ngày không gặp cậu, nếu bạn ngày có thời gian rảnh phải đi thăm cậu.
"Em của cô cũng không được! Người đàn ông đã mười lăm tuổi càng không được!"
Tư Mộ Hàn bá đạo hôn lên má cô.
Phát hiện Nguyễn Tri Hạ không tập trung, anh cắn một cái vào lỗ tai cô để trừng phạt: "Nói, có phải cô lại nghĩ đến em trai của cô rồi không?"
"Đau quá..."
Nguyễn Tri Hạ che tại lại, nhìn Tư Mộ Hàn với ánh mắt rất không thân thiện.
Tính chiếm hữu của người đàn ông này rõ ràng là quá lớn.
Chỉ có anh mới có thể chạm vào cô là cái kiểu gì?
Cô là vợ anh, nhưng cô cũng có nhân quyền cơ mà!
Ôm, bắt tay... với em trai ruột của mình đâu có tính là làm việc gì vượt phép?
"Cô có nghe hay không vậy?"
Thầy Nguyễn Tri Hạ không nói lời nào, Tư Mộ Hàn lại nói.
Bị Tư Mộ Hàn ôm chặt, cả người cô gần như ướt đẫm mồ hôi.