Mục lục
Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây (Bản chuẩn) - Nguyễn Tri Hạ - Tư Mộ Hàn (truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhìn thấy Tư Mộ Hàn đã hiểu lầm, Nguyễn Tri Hạ nhanh chóng giải thích: "Không phải vậy, Tư Mộ Hàn, anh đừng hiểu lầm" 

"Vậy thì thế nào?" 

Đôi mắt của Tư Mộ Hàn sâu thẳm như một hố sâu không đáy. 

Nguyễn Tri Hạ hơi nheo mắt lại: "Tư Mộ Hàn, bất kể như thế nào, anh ta cũng là anh trai của anh." 

Con người của Tư Mộ Hàn khẽ run lên, trong mắt hiện lên lửa giận, anh lạnh lùng nhìn chằm chằm Nguyễn Tri Hạ, nghiêm nghị nói: "Vậy thì sao?" 

Là anh trai của anh thì sao? 

Không có nghĩa là anh sẽ cho phép anh ta đến và cướp lấy người phụ nữ của anh. 

Anh và anh ta có thể nước sông không phạm nước giếng, nhưng muốn tương thân tương ai thì không có khả năng đầu! 

Nhìn thấy Tư Mộ Hàn tức giận, Nguyễn Tri Hạ vội vàng tiến lên an ủi: "Tư Mộ Hàn, anh đừng tức giận, em chỉ muốn hai người không cần phải gặp mặt là lại giống như kẻ thù thôi." 

"Nguyễn Tri Hạ, anh không quan tâm lòng của em như thế nào, nhưng anh không cho phép em động tâm với anh ta, nếu em có một chút lòng trắc ẩn cảm thông với anh ta, em tin không, anh sẽ giết chết em đấy?" 

Tư Mộ Hàn lạnh lùng liếc cô một cái, có vẻ rất bất mãn với quyết định của cô. 

Nguyễn Tri Hạ đau đầu lè lưỡi, vội vàng nói: "Không có, em thực sự không có." 

Cô ôm lấy cổ tay anh, nịnh nọt xoa xoa: "Tư Mộ Hàn, anh có thể tức giận, nhưng không thể không tin trái tim em dành cho anh chứ." 

Nguyễn Tri Hạ chủ động thừa nhận: "Đúng vậy, em thừa nhận, có một khắc em đã đau lòng cho anh ta." 

Ngay khi Nguyễn Tri Hạ nói những lời này, lông mày của Tư Mộ Hàn siết chặt, môi mỏng mím lại thành một đường, ảm đạm nhìn cô. 

Nhìn thấy điều này, Nguyễn Tri Hạ rất bất lực. 

Cô tiếp tục nói: "Nhưng Tư Mộ Hàn, đó không phải là về tình yêu." 

"Em chỉ nghĩ rằng anh và anh ta chảy cùng một dòng máu Với mẹ, trên thế giới này, anh ta cũng coi như là người thân nhất với anh rồi" 

"Nếu hai người có thể hòa hợp, mẹ của anh nhìn thấy sẽ rất vui vẻ." 

Nguyễn Tri Hạ kiên nhẫn thuyết phục. 

"Không được." 

Tư Mộ Hàn đột nhiên nói với một giọng trầm thấp. 

"Anh ta không phải người thân nhất của anh." 

Tư Mộ Hàn đưa tay ra vuốt ve gò má của Nguyễn Tri Hạ, đôi mắt ấy sâu như vực thẳm, vừa trìu mến lại vừa buồn bã nhìn cô chằm chằm. 

"Trên đời này, người thân nhất với anh chính là em." 

Trái tim Nguyễn Tri Hạ bỗng chốc run lên, dường như có điều gì đó le lói trong mắt cô. 

Cô nhìn chằm chằm người đàn ông đang nhìn mình rất trìu mến trước mặt mà nước mắt lưng tròng, cổ họng hơi nghẹn lại không biết phải nói gì. 

Người đàn ông này đúng là biết cách dằn xé trái tim cô. 

"Hạ Hạ, em là người bạn đời của anh và là người vợ mà anh sẽ chung tay cả đời. Không ai có thể so sánh được với em, ngay cả con của chúng ta cũng vậy." 

Tư Mộ Hàn lại nghiêm nghị nói. 

Đúng vậy. 

Trong lòng anh, cô là người anh yêu nhất, là người thân nhất của anh, là máu thịt mà anh không thể từ bỏ. 

Không ai có thể sánh được vị trí của cô trong lòng anh, dù là người thân nhất cùng huyết thống với anh. 

"Tư Mộ Hàn, anh thật là vô lý mà, người ta đầu có nói về tình yêu chứ, anh thì hay rồi, nói mấy lời xúc động này làm gì hả?" 

Đôi mắt của Nguyễn Tri Hạ đỏ bừng. 

Người đàn ông này luôn nói những lời yêu thương cảm động như vậy với vẻ mặt rất nghiêm 

túc. 

Tư Mộ Hàn độc đoán lau đi nước mắt nơi khóe mắt của cô: "Hạ Hạ, đừng khóc." 

"Anh nói những lời này không phải để cho em khóc." 

Anh đau lòng hôn lên đôi lông mày ướt đẫm của cô, nói trong bất lực: 

"Anh chỉ muốn nói cho em biết, em không cần vì anh mà cố ý đối xử tốt với Mặc Thâm, anh ta không phải người thân nhất của anh, anh chỉ cần có em là đủ rồi." 

"Hạ Hạ, sau này đừng vì anh mà làm chuyện uất ức cho bản thân nữa, cho dù là vì lợi ích của anh, anh cũng không cho phép" 

Tư Mộ Hàn vươn tay và ôm chặt cô vào lòng. 

Trái tim của Nguyễn Tri Hạ rối tinh rối mù trước những lời nói của Tư Mộ Hàn. 

Cô cố gắng không khóc, ôm lấy người đàn ông và gật đầu thật mạnh: "Ừ." 

"Em biết rồi." 

Hỏng rồi, hỏng rồi, hình như cô càng yêu anh nhiều hơn rồi. 

Này, Tư Mộ Hàn, giữa chúng ta, rốt cuộc là anh yêu em nhiều hơn, hay em yêu anh nhiều hơn đây? 

Ngoài cửa. 

Mặc Thâm quên ví tiền nên đã quay lại, anh ta đã nghe hết những lời mà hai người bên trong đã nói, khóe miệng nở nụ cười chua xót. 

Mặc dù đã biết thái độ của Nguyễn Tri Hạ đối với anh ta đã được cải thiện, hẳn là còn có những lý do khác, nhưng khi chính tại nghe thấy điều đó, hóa ra lại đau lòng như thế này. 

Mặc Thâm dựa vào tường, một tay vuốt ve trái tim, lông mày cụp xuống, trong đôi mắt phượng quyến rũ kia dường như ẩn chứa nỗi buồn vô tận. 

Anh ta khịt mũi một tiếng, nhưng thay vì bước vào phòng, anh ta quay lại và cô đơn rời đi. 

Mà ở cuối hành lang, Bạch Tuyền mặc áo choàng trắng đứng ở bên cửa sổ, một tay giữ lấy song cửa sổ. 

Với viên kẹo cầu vồng ngọt ngào trong miệng, đôi mắt u buồn nhìn theo bóng lưng của Mặc Thâm đang càng lúc càng xa. 

Tấm lưng cô đơn lẻ loi ấy khiến người ta thật đau lòng. 

Một cơn gió thổi qua từ cửa sổ và làm mái tóc cô ấy rối tung lên. 

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK