"Hạ Hạ, ba biết lúc trước ba không quan tâm đến con, là ba sai rồi. Con tha thứ cho ba có được hay không?"
Nguyễn Thiện Dân vội vàng ôm lấy bả vai của cô, muốn cô dời lực chú ý đi.
Chuyện cô không phải con gái của ông ta, ngoại trừ ông ta thì không ai có thể biết được!
Quả nhiên, ông ta chuyển đề tài như thế, sự chú ý của Nguyễn Tri Hạ cũng bị dời đi.
Nhìn người ba hiền từ trước mặt, Nguyễn Tri Hạ có chút hoảng hốt, nhưng lại không để đánh mất lý trí, tự giễu nói: "Ông thật sự biết sai rồi? Hay là có chuyện muốn cầu cạnh tôi?"
Cô không phải kẻ ngu.
Cô vừa mới đăng ký kết hôn với Tư Mộ Hàn xong thì ông ta lập tức tìm tới, còn đối xử ôn hòa với cô như vậy.
Sao cô không nhìn ra ông ta đang suy nghĩ cái gì được chứ?
Nguyễn Thiện Dân không ngờ rằng vậy mà Nguyễn Tri Hạ lại nhìn thấy ông ta, lập tức có chút xấu hổ.
Nhưng vẫn một dạn mày dày nói: "Hạ Hạ, con đăng ký kết hôn với Tư Mộ Hàn rồi đúng không!"
Mặc dù Nguyễn Tri Hạ bận lòng như vẫn ung dung nhìn ông ta: "Đừng có mà quanh co lòng vòng, rốt cuộc ông có mục đích gì, mau nói đi."
Nếu cô đã vạch trần rồi thì Nguyễn Thiện Dân dứt khoát cũng không giả vời nữa, trực tiếp nói: "Con có thể cầu xin Tư Mộ Hàn, để cậu ta trả Nguyễn thị lại cho ba được không?"
Nguyễn Tri Hạ lập tức cười một tiếng: "Rốt cuộc ông lấy tự tin ở đâu ra mà nghĩ rằng tôi có thể thuyết phục Tư Mộ Hàn trả Nguyễn thị lại cho ông?"
Ông ta coi trọng cô thật đấy.
Ông ta không biết rằng bây giờ ngay cả cô còn khó bảo toàn à? Cô cầu xin thể nào được?
"Ba tin con có thể làm được."
Nhìn thấy Nguyễn Thiên Dân viết rõ mấy chữ “con có thể làm được” trên mặt, Nguyễn Tri Hạ suýt chút đã bị tức đến bật cười ra tiếng rồi.
Cô lạnh lùng từ chối thẳng thừng: "Tôi không thể!"
Nói xong, cô quay người đi thẳng vào trong trường.
"Nguyễn Tri Hạ!" Nguyễn Thiên Dân hét lên với cô: "Nếu như con không giúp ba thì ba sẽ chết chung với Tử Hành!"
"Dù sao Nguyễn thị cũng không còn nữa, ba cũng không nuôi nổi nó, vậy chẳng bằng ba đưa nó cùng đi gặp mẹ của nó!"
Nguyễn Tri Hạ bị Nguyễn Thiện Dân không biết xấu hổ làm cho tức giận đến cả người phát run.