Mục lục
Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây (Bản chuẩn) - Nguyễn Tri Hạ - Tư Mộ Hàn (truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tư Mộ Hàn cảm nhận được hành động của cô, trái tim khẽ run lên, càng ôm chặt cô hơn, gọi tên cô bằng giọng điệu lưu luyến đau khổ.

"Hạ Hạ..."

Nguyễn Tri Hạ ra sức ôm chặt Tư Mộ Hàn, tựa đầu vào ngực anh, dịu dàng nói:

"Tư Mộ Hàn, tim em rất khó chịu. Em không thích anh đối xử tốt với người phụ nữ khác như vậy."

Huống hồ, rõ ràng người phụ nữ đó còn có ý với anh.

Cô sợ từ nay về sau bọn họ sẽ càng dây dưa không rõ hơn.

"Hạ Hạ..."

Tim Tư Mộ Hàn nhất thời nhói đau.

Anh khẽ thở dài, bây giờ mới nói cho Nguyễn Tri Hạ biết về tình trạng của Đường Thanh Nhã.

Nhất là vì anh mà Đường Thanh Nhã đã phải trải qua những gì, anh chẳng hề bỏ sót một câu với Nguyễn Tri Hạ.

Anh nghĩ cô có thể hiểu cho anh, bởi vì anh thật sự không thể bỏ mặc Đường Thanh Nhã.

Nguyễn Tri Hạ nghe Tư Mộ Hàn nói xong thì chỉ cảm thấy tim thắt lại rất khó chịu.

Cô không ngờ Đường Thanh Nhã lại gặp phải chuyện như vậy.

Chắc chắn đây là sự đả kích rất lớn đối với một người phụ nữ.

Cùng là phụ nữ với nhau, nên cô đau lòng, đồng tình thay cô ta.

Nhưng điều đó không có nghĩa là cô sẽ nhường Tư Mộ Hàn cho cô ta.

Bởi vì tình yêu là sự ích kỷ.

Mặc dù cô biết vì Tư Mộ Hàn nên Đường Thanh Nhã mới gặp phải chuyện như vậy, cô vẫn muốn ích kỷ bảo vệ tình yêu của mình.

Trong lòng cô không thể không đề phòng Đường Thanh Nhã.

Dù gì cô cũng cảm nhận được lòng mến mộ chẳng hề giấu giếm mà Đường Thanh Nhã dành cho Tư Mộ Hàn trong mắt của cô ta.

"Tư Mộ Hàn."

Nguyễn Tri Hạ khẽ gọi anh.

Tư Mộ Hàn ôm lấy cô, cọ đầu vào bả vai cô, khẽ ừm một tiếng.

Nguyễn Tri Hạ bị anh cọ đến mức hơi ngứa, nên rụt cổ lại.

Cô ngước mắt lên nhìn anh, ngón tay nhỏ nhắn chọc vào chiếc cằm gợi cảm của anh, rồi vòng qua cổ anh nói: "Tư Mộ Hàn, anh phải bù đắp cho cô ta, em không có ý kiến gì cả."

Tư Mộ Hàn vui mừng vuốt tóc cô, cô có thể hiểu được thì tốt.

Anh đã phụ bạc Đường Thanh Nhã, nên cả đời này anh không thể nào bỏ mặc cô ta được.

Những gì Đường Thanh Nhã gặp phải đều do anh gây ra, về tình về lý, anh đều phải sắp xếp ổn thỏa cho cô ta.

Ít ra là để cuộc đời này, cô ta không cần phải lo nghĩ chuyện cơm áo gạo tiền.

Chỉ có như vậy, anh mới có thể yên lòng ở bên Hạ Hạ.

Nguyễn Tri Hạ thu hồi ánh mắt nói tiếp: "Nhưng Tư Mộ Hàn, em sợ lắm."

Nguyễn Tri Hạ rũ mắt, buông bàn tay đang chọc cằm anh ra, nhìn vào lòng bàn tay của mình, đáy mắt hiện lên vẻ bất an và mơ màng.

Tư Mộ Hàn cụp mắt nhìn cô, khó hiểu hỏi: "Em sợ cái gì?"

"Em sợ anh sẽ vì bù đắp cho cô ta mà bỏ rơi em."

Nguyễn Tri Hạ thành thật trả lời.

Kể từ tối hôm đó anh nói với cô, Đường Thanh Nhã đã tỉnh lại, trong lòng cô luôn bồn chồn không yên.

Bây giờ sau khi nghe Tư Mộ Hàn kể về những chuyện Đường Thanh Nhã đã gặp phải trong mấy năm qua, trong lòng cô càng bất an hơn.

Nhất là khi Tư Mộ Hàn nói anh không thể bỏ mặc Đường Thanh Nhã bằng giọng điệu áy náy tự trách, trong lòng cô lại càng bất an hơn.

Cô không biết Tư Mộ Hàn cảm thấy áy náy với Đường Thanh Nhã đến nhường nào, nhưng nghe giọng điệu của anh thì biết, anh muốn bù đắp cho Đường Thanh Nhã từ tận đáy lòng.

Như thể mặc kệ cô ta muốn gì, anh cũng đồng ý.

Cô không dám bảo đảm Đường Thanh Nhã sẽ không vì thế mà yêu cầu Tư Mộ Hàn cưới cô ta để bù đắp.

Nếu Đường Thanh Nhã thật sự đưa ra yêu cầu như vậy, liệu Tư Mộ Hàn có thể từ chối hay không?

Nguyễn Tri Hạ không biết, cũng không tự tin.

Dù gì những chuyện Đường Thanh Nhã gặp phải đều bắt nguồn từ Tư Mộ Hàn, cô biết Tư Mộ Hàn là người trọng tình trọng nghĩa đến nhường nào.

Nếu anh không quan tâm thì lòng dạ sẽ cứng như sắt đá, ngược lại nếu anh đã quan tâm, chắc chắn sẽ cực kỳ nuông chiều.

Nghe Nguyễn Tri Hạ nói thế, Tư Mộ Hàn không khỏi bị cô chọc cười.

"Bé ngốc!"

Tư Mộ Hàn khẽ véo mũi cô, nghiêm túc nói với cô rằng:

"Trên đời này, anh có thể từ bỏ bất kỳ ai, nhưng chỉ có em là không."

Anh thở dài nói: "Nguyễn Tri Hạ là cả thế giới của Tư Mộ Hàn."

"Nếu Tư Mộ Hàn anh đánh mất Nguyễn Tri Hạ, vậy thì anh sống sẽ chẳng khác gì cái xác không hồn."

Anh lưu luyến hôn lên đỉnh đầu cô.

Câu nói này rất cảm động.

Thật ra con người Tư Mộ Hàn không biết nói lời ân ái.

Nhưng có đôi lúc anh lại nghiêm túc chọc ghẹo người khác.

"Tư Mộ Hàn, nếu có một ngày, Đường Thanh Nhã thật sự yêu cầu anh cưới cô ta, vậy thì anh sẽ làm như thế nào?"

Nguyễn Tri Hạ vẫn hơi bất an hỏi.

"Hạ Hạ, anh thừa nhận anh mắc nợ cô ấy, nên anh mới cố gắng bù đắp cho cô ấy."

"Nhưng anh sẽ không vì thế mà nhượng bộ bản thân."

"Huống hồ anh đã có em rồi, làm sao có thể cưới người khác cơ chứ?"

Thấy người phụ nữ vẫn không tin tưởng, như thể anh là người đào hoa dễ dãi đứng núi này trông núi nọ, Tư Mộ Hàn không khỏi bất đắc dĩ nói tiếp:

"Hạ Hạ, anh đã phụ bạc Đường Thanh Nhã, trở thành một tên cặn bã rồi, nên anh nhất định sẽ không phụ bạc em nữa."

"Cả đời này, ngoài Nguyễn Tri Hạ em ra, Tư Mộ Hàn anh sẽ không lấy ai làm vợ nữa."

Nguyễn Tri Hạ không thể không nói, những lời Tư Mộ Hàn nói thật sự rất cảm động.

Cô ngước mắt lên nhìn anh.

Mà anh cũng đang nhìn cô.

Bốn mắt nhìn nhau, dường như có vô số tia lửa đang bùng cháy mãnh liệt.

Dường như trong không khí đã mang theo chút hơi thở kiều diễm.

Nguyễn Tri Hạ cảm thấy cả người mình nóng bừng, si mê gọi tên anh: "Tư Mộ Hàn..."

Tư Mộ Hàn vươn tay vén sợi tóc lòa xòa trên trán ra sau tai giúp cô.

Rồi anh khẽ hôn lên môi cô.

Lúc hai đôi môi chạm vào nhau giống như va phải tia lửa, cực kỳ nóng bỏng.

...

Lông mi hình quạt của Nguyễn Tri Hạ không khỏi run lên, cả người bị hôn đến mức tê dại.

Cô không ngừng run rẩy.

Đây không phải là nụ hôn sắc dục bình thường, mà chỉ là nụ hôn nhẹ nhàng, dè dặt, như thể một khi anh bất cẩn sẽ tổn thương đến cô.

Nụ hôn nhẹ nhàng như vậy khiến người khác cực kỳ loạn nhịp.

Trái tim của Nguyễn Tri Hạ giống như hồ nước bị người ta đảo loạn, cực kỳ dập dờn.

Cô vươn tay nắm lấy cổ áo của người đàn ông, cả người bám vào người anh, hơi ngẩng đầu lên.

Hoàn toàn khớp với góc độ mà người đàn ông hôn môi cô, khiến hai người có thể dễ dàng hôn đối phương sâu hơn.

Nhưng lúc hai người đang hôn đến mức khó có thể tách rời.

La An An đang đỏ mặt đứng ở cầu thang, cực kỳ lúng túng nhìn hai người đang hôn nhau chẳng hề kiêng dè trong phòng khách.

Cô ấy nên đi lên?

Hay đi xuống đây?

La An An rất rối rắm.

Nếu cô ấy đi lên, cô ấy sẽ cảm thấy rất đói.

Nhưng nếu cô ấy đi xuống sẽ cắt ngang màn ân ái của người khác, như vậy thì thất đức quá.

La An An cũng rất buồn bực.

Tại sao trong lúc cô ấy đi ngủ, Hạ Hạ lại dẫn người đàn ông của cô đến căn hộ của cô ấy chứ?

Nhưng…

Thấy Hạ Hạ và Tư Mộ Hàn hòa hợp, cô ấy cũng rất vui mừng.

Nguyễn Tri Hạ bị hôn đến mức toàn thân mềm nhũn, cuối cùng yếu ớt tựa vào ngực Tư Mộ Hàn, cánh tay chẳng còn sức lực nắm lấy vạt áo của anh.

Lúc cô định nói gì đó với người đàn ông, ánh mắt bỗng nhìn về phía cầu thang.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK