Nếu không phải cô giận dỗi Tư Mộ Hàn thì anh sẽ không đi uống rượu.
Cũng sẽ không xảy ra tai nạn.
Cô thở dài và tự trách mình.
Nghe thấy tiếng thở dài của Nguyễn Tri Hạ, dường như Tư Mộ Hàn đã đoán được cô đang nghĩ gì, anh xoa xoa đầu cô nói:
“Đừng suy nghĩ nhiều, chuyện này không liên quan đến em.”
Nếu không có lần này thì cũng sẽ có lần sau.
Có điều làm liên lụy đến lão Tứ khiến anh cũng thấy áy náy.
Nhưng tất cả những chuyện này không liên quan gì đến người phụ nữ của anh, cô không cần tự trách mình.
Nguyễn Tri Hạ gật đầu, không nói gì.
Cả hai đi vào phòng bệnh của Lãnh Thiếu Khiêm.
Không ngờ, ở trong phòng bệnh Nguyễn Tri Hạ gặp phải một người quen.
Nguyễn Tri Hạ chớp chớp mắt, nhìn người phụ nữ ngồi bên cạnh giường của Lãnh Thiếu Nhiễm thì kinh ngạc kêu lên: “Manh Manh?”
x
Nguyễn Tri Hạ và Tư Mộ Hàn bước vào đột ngột khiến Vu Tiểu Manh giật mình.
Cô ấy vô thức vỗ vỗ khuôn mặt đang cứng đơ của mình, lúng túng đứng lên: “À, Hạ Hạ, cô và Thiếu Khiêm quen biết nhau à?”
Cũng không biết cô ấy vừa nói gì, liệu họ có nghe thấy không...
Đầu tiên Nguyễn Tri Hạ gật đầu, sau đó lại lắc đầu: “Quen, nhưng không quen lắm.”
“Nhưng Manh Manh à, cô và anh ấy là sao vậy?”
Mặc dù cô mới quen biết Vụ Tiểu Manh chưa lâu nhưng cô không ngờ rằng cô ấy lại quen biết với Lãnh Thiếu Khiêm.
Có vẻ như mối quan hệ không hề đơn giản.
Vụ Tiểu Manh xoa đầu ngượng ngùng nói: “À, Thiếu Khiêm là chồng chưa cưới của tôi.”
Bây giờ, không chỉ Nguyễn Tri Hạ sững sờ, mà ngay cả khuôn mặt lạnh lùng vô cảm của Tư Mộ Hàn cũng nhìn về phía cô ấy.
“Tôi nhớ rõ lão Tứ rất ghét phụ nữ mà.”
Lão tứ và anh không giống nhau, anh không có cảm giác với phụ nữ, còn lão tử lại rất ghét phụ nữ.
Thậm chí là cực kỳ căm ghét phụ nữ.
Lão Tử luôn căm ghét phụ nữ lại có vợ chưa cưới ư?
Nói thật, Tư Mộ Hàn không tin điều đó.
Lời nói của Tư Mộ Hàn càng khiến Vu Tiểu Manh lúng túng tới cực điểm.
Nhưng cô ấy vẫn giải thích: “Đúng là Thiếu Khiêm rất ghét phụ nữ, nhưng hoàn cảnh của tôi thì khác.”
Cô ấy phải giải thích như thế nào đây nhỉ?
Không thể nói rằng chẳng hiểu vì sao cô ấy lại ngủ với Lãnh Thiếu Khiêm.
Vừa đúng lúc đó cô ấy cần một người bạn trai, còn anh ấy cần một người vợ chưa cưới, cuối cùng, cả hai đã ăn khớp với nhau nên đóng giả làm vợ chồng chưa cưới.
“Không cần giải thích.” Tư Mộ Hàn đưa tay lên nói: “Đây là chuyện giữa cô và lão Tứ.”
Tư Mộ Hàn không muốn biết chuyện gì đã xảy ra giữa hai người họ.
“Ồ, cám ơn.”
Sau khi nghe Tư Mộ Hàn nói xong, Vu Tiểu Manh thở phào nhẹ nhõm.
Cũng may người đàn ông lạnh lùng này không tiếp tục truy hỏi cô ấy.
Vụ Tiểu Manh nhìn Nguyễn Tri Hạ hỏi: “Đúng rồi Hạ Hạ, người công ty nói cô vào công ty là do đi cửa sau với Lãnh Thiếu Khiêm, cho nên cô đến thăm anh ấy à?”
Lúc này Nguyễn Tri Hạ mới nhớ rằng cô bị người ta đồn vào được Hoa Khê là do đi cửa sau.
Cuối cùng Nguyễn Tri Hạ đã hiểu tại sao Lãnh Thiếu Khiêm lại vô duyên vô cớ "mở cửa sau” cho mình nên trợn mắt nhìn người đàn ông bên cạnh.
Sau đó, cô quay lại nhìn Vụ Tiểu Manh cười: “Ừm, tôi đi với chồng đến đây.”
Vụ Tiểu Manh kêu lên: “Chồng của cô?”
Vu Tiểu Manh vô thức nhìn về phía Tư Mộ Hàn, vừa nhìn thấy, cô ấy mới giật mình nhớ ra tại sao lại thấy người đàn ông này quen đến thế.