Đêm giao thừa, vì tuổi lớn nên ông cụ không chờ được, chưa tới mười giờ đã ngủ.
Còn Tư Mộ Hàn, Nguyễn Tri Hạ và Tư Mộ Phi đang ở đó đấu địa chủ.
Cuối cùng người thua nhiều nhất là Tư Mộ Phi.
Vì cô ấy luôn giành địa chủ.
Sau đó bị hai vợ chồng người ta kết hội bắt nạt đến chết.
Cuối cùng Tư Mộ Phi thua đến nỗi hoài nghi cuộc sống, tỏ vẻ sẽ không bao giờ đấu địa chủ Với vợ chồng đó nữa.
Quá gian xảo rồi!
Nguyễn Tri Hạ thắng nhiều nhất.
Bởi vì dù có là địa chủ hay người chơi thì cũng sẽ luôn có người cố tình xả nước.
Cho nên suốt cả một đêm.
Nguyễn Tri Hạ trở thành người chiến thắng lớn nhất.
Tư Mộ Phi nhìn pháo hoa rực rỡ bên ngoài, chỉ cảm thấy năm nay xem như mới là một năm tuyệt vời.
Ít nhất thằng ba của năm nay đã giác ngộ rồi.
Ít nhất thằng ba của năm nay cũng đã có chút hương vị tình người rồi.
Cô ấy ngó nghiêng, nhìn về phía hai vợ chồng đang kề tại nói nhỏ, không biết đang nói chuyện gì.
Tư Mộ Phi không khỏi mỉm cười đầy ẩn ý.
Thật tốt.
Thằng ba đã lập gia đình rồi.
Ông nội cuối cùng đã có thể yên tâm.
Còn cô ấy...
Như nghĩ đến người nào đó, chuyện nào đó, ánh mắt Tư Mộ Phi không khỏi ảm đạm đi rất nhiều.
Anh ở phương xa...
Năm mới vui vẻ.
"Làm gì đấy?"
Nguyễn Tri Hạ đẩy Tư Mộ Hàn đang tiến về phía mình, đôi môi rục rịch.
Người đàn ông này thật sự là động dục bất cứ lúc nào bất cứ nơi đâu mà.
Chị họ cũng đang nhìn đấy!
"Hạ Hạ, đã gần mười hai giờ, anh muốn hôn em một năm."
Tư Mộ Hàn đè đầu cô, xoay lại.
Nguyễn Tri Hạ buộc phải quay đầu lại, nhìn đôi môi mỏng của Tư Mộ Hàn đang tiến lại gần.
Thật muốn cắn anh một cái.
?
Nhưng nhìn chiếc đồng hồ cổ trên tường đang đếm ngược.
Cô bỗng nhiên trở nên có chút khẩn trương, thậm chí có chút mong đợi.
Hôn một năm...
Thật là dễ nghe.
Tựa như bọn họ đã ở bên nhau từ rất lâu rồi.
Trước khi tiếng chuông vang lên, Tư Mộ Hàn hồn chính xác lên môi cô.
Còn đuôi mắt Tư Mộ Phi thì nhìn thấy hai vợ chồng đang hôn nhau như chốn không người.
Trong lòng quả thực chỉ muốn...
Mắng người!
Ba mươi tết đấy.
Làm gì không làm!
Chỉ biết ngược đãi chó độc thân!
Đúng là độc ác.
Ôm trái tim đang bị tổn thương trầm trọng, cô ấy lầm lũi rời khỏi phòng khách.
Còn trong phòng khách, hai người vẫn ở đó hôn nhau.
Trước khung cửa sổ sát đất khổng lồ, một chùm pháo hoa siêu lớn bùng lên, nở rộ rực rỡ trên bầu trời.
Trong thành phố dưới ánh pháo hoa, có rất nhiều những đôi vợ chồng trẻ, những đôi tình nhân đang ôm nhau, hôn nhau quên mình.
Năm mới, cứ như vậy trôi qua.
Nguyễn Tri Hạ hai mươi mốt tuổi.
Và Tư Mộ Hàn hai mươi bảy tuổi.
Đây là năm đầu tiên cả hai ở bên nhau.
Tình cảm của hai người theo từng ngày chung sống, dường như ngày càng sâu đậm hơn.
Sau Tết Nguyên Đán, Nguyễn Tri Hạ chính thức bước vào giai đoạn thực tập.
Bắt đầu từ bây giờ, cô cũng đã trở thành một thành viên của tầng lớp xã hội.
Ngày đầu tiên đi thực tập.
Nguyễn Tri Hạ đã chuẩn bị đầu vào đó từ sáng sớm.
Người lái xe đưa Nguyễn Tri Hạ đến dưới cao ốc Hồi Cảnh, sau đó rời đi.
Trong thang máy, không may, Nguyễn Tri Hạ gặp Tô Văn cũng đang ở đây để báo danh.
Khoảnh khắc Tô Văn nhìn thấy Nguyễn Tri Hạ, sắc mặt cô ta xanh mét.
Cô ta hỏi Nguyễn Tri Hạ: "Tại sao cô lại đến đây?
Tô Văn có cảm giác nguy cơ.
Phải biết rằng cô ta đã nhặt được một món hời.
Nhưng mặc dù là nhặt được, cô ta cũng không đành lòng trả lại.
Nhìn thấy Nguyễn Tri Hạ vào lúc này, bản năng đầu tiên của cô ta là Hoa Khê muốn giao vị trí của cô ta cho Nguyễn Tri Hạ, làm sao mà cô ta có thể bình tĩnh được?