"Khi kết hôn, anh ta không hỏi tôi có đồng ý hay không"
"Bây giờ lại muốn ném tôi một cách sạch sành sanh, không có cửa đâu!"
"Anh ta muốn bỏ tối ư, tôi cứ không cho đấy! Tôi muốn kéo anh ta cả đời này, xem ai kéo ai!"
Nguyễn Tri Hạ vô cùng tức giận, siêu tức giận.
Khi cô muốn ly hôn, người đàn ông không những không chịu mà còn nhốt cô.
Bây giờ anh lại một câu không muốn là không muốn nữa.
Thực sự coi cô dễ bắt nạt có phải hay không?
Anh không muốn chơi nữa phải không?
Cô cố tình muốn chơi với anh đến cùng đấy!
Tên khốn chết tiệt, ngủ đủ rồi thì muốn vứt bỏ cô ư?
Không có cửa đầu!
Quan Diêm bị khí phách nghiêm nghị của Nguyễn Tri Hạ làm cho chấn động.
Lợi hại lắm mợ chủ của tôi.
Ngay cả đơn ly hôn của Diêm Vương mặt lạnh mà cô cũng dám xé.
Sau khi Quan Diêm rời đi, Nguyễn Tri Hạ tức giận ngồi đó, thở hổn hển.
Khi Mộc Quý Bạch trở về, gặp Quan Diêm, tự nhiên cũng biết cậu ta đến đây để làm gì.
Nhưng khi nghe người hầu nói rằng Hạ Hạ đã xé nát thỏa thuận ly hôn trong cơn thịnh nộ, anh ta vẫn vô cùng ngạc nhiên.
Anh ta còn tưởng rằng Hạ Hạ sẽ đồng ý ly hôn với Tư Mộ Hàn sau khi biết chuyện.
Chỉ là...
Anh ta không ngờ rằng cô lại yêu Tư Mộ Hàn đến vậy.
Yêu đến mức có thể buông tha cho cái chết của mẹ của mình ư?
Mộc Quý Bạch cũng không biết mình rốt cuộc muốn cô làm như thế nào.
Nhưng thật ra anh ta hy vọng rằng cô sẽ tách khỏi Tư Mộ Hàn.
Nhưng những gì Tư Mộ Hàn làm cho Hạ Hạ, anh ta cũng chứng kiến.
Đương nhiên, anh ta tự nhận mình cũng có thể trả giá mọi thứ vì Hạ Hạ.
Nhưng bản chất khác biệt.
Một ngày anh ta là cậu út của cô thì cả đời cũng chỉ có thể là cậu út của cô.
Dù anh ta có thích cô đến đầu, cô cũng chỉ có thể là cháu gái của anh ta.
Tại sao lại là Tư Mộ Hàn chứ?
Bên cạnh người đàn ông đó thật sự có quá nhiều nguy hiểm. Anh ta thật sự, thật sự không thể yên tâm giao phó cô cho anh.
Nguyễn Tri Hạ nhìn Mộc Quý Bạch, mím môi ấm ức nói: "Cậu út, Tư Mộ Hàn muốn ly hôn với cháu!"
Nguyễn Tri Hạ cảm thấy bản thân mình vô cùng uất ức.
Cô chưa bao giờ nghĩ đến chuyện ly hôn với anh, nhưng chẳng hiểu sao anh nói ly hôn là ly hôn. Làm sao cô có thể không đau lòng cho được?
Mộ Quý Bạch nhìn cô, bất đắc dĩ thở dài một hơi, hỏi cô: "Hạ Hạ, tại sao cháu không đồng ý ly hôn chứ? Cháu và cậu ta sẽ ở bên cạnh nhau như thế nào đây?"
Đáy mắt Nguyễn Tri bỗng dưng bị nhuộm bởi một tầng sương nước. Cô mê man lắc đầu: "Cháu không biết."
Giọng cô nhiễm đầy nức nở: "Cháu thực sự không biết, cháu không biết phải làm thế nào."
"Cháu biết như vậy là không đúng. Nhưng mà cậu út, cháu thực sự không muốn. Cháu không muốn tách khỏi anh ấy."
Trên thế giới này, sẽ không có ai đối xử tốt với cô hơn Tư Mộ Hàn.
Cô ích kỷ không muốn buông tay người duy nhất tốt với cô và vừa khéo cũng là người cô
thích.
Cô biết mình tiếp tục ở bên Tư Mộ Hàn thì sẽ rất có lỗi với người mẹ đã mất.
Nhưng tại và không theo đến đời sau.
Đúng là mẹ của Tư Mộ Hàn đã đụng phải mẹ cô, nhưng Tư Mộ Hàn anh có làm gì sai đâu?
Anh không cần phải trả giá vì lỗi lầm của mẹ mình.
Và cô cũng không thể đổ hết lỗi lầm lên đầu anh. Điều này thật sự không công bằng với anh.
Nhìn bộ dạng mê man và thống khổ đến mức không chịu đựng nổi như thế của Nguyễn Tri Hạ, Mộc Quý Bạch cảm thấy mình thực sự đã đánh giá thấp tình yêu của cô dành cho Tư Mộ Hàn.
Đồng thời cũng đánh giá quá cao tầm quan trọng của chị trong lòng Hạ Hạ.
Huống chi, chị đã qua đời nhiều năm như vậy, không dễ dàng gì cô mới đạt được hạnh phúc, cô muốn nắm chặt, nắm thật chặt, có gì sai đâu?
Thậm chí anh ta còn hoài nghi lần này mình quay lại Hàng Châu có phải sai lầm rồi hay không.
Nếu anh ta không quay lại, anh ta không nói cho cô biết sự thật, nếu chị Tĩnh Tâm không xuất hiện, có phải cô vẫn có thể tươi cười hạnh phúc giống như lúc trước hay không?
Nhưng bảo anh ta buông bỏ thành kiến của mình đối với Tư Mộ Hàn thì thật sự quá khó.
Tình cảm của anh ta dành cho chị Tĩnh Uyển còn thân thiết hơn cả anh chị em ruột thịt. Khi biết được chính mẹ của Tư Mộ Hàn đã đụng phải chị Tĩnh Uyển và khiến chị Tĩnh Uyển khó
sinh.
Anh ta thực sự nghĩ đến việc trả thù nhà họ Tư một cách điên cuồng.
Thậm chí sau khi trở về, anh ta còn muốn đưa Hạ Hạ rời khỏi Tư Mộ Hàn bằng phương pháp cực đoan.
Anh ta muốn tách bọn họ ra. Anh ta không muốn nhìn thấy Hạ Hạ suốt ngày phải sống với con trai của kẻ thù.
Hơn nữa khi biết được Tư Tấn Trung mới có thể là người cưỡng hiếp chị, anh ta thậm chí còn không ngần ngại thu mua bác sĩ và làm một phần báo cáo xét nghiệm quan hệ cha con,
Anh ta của khi đó, điên cuồng muốn chia cắt hai người bọn họ, cho dù là giam cầm Hạ Hạ.
Anh ta cũng không thể cho phép hai người ở bên nhau.
Nhưng mà...
Anh ta không ngờ rằng ngay cả khi anh ta lấy giấy báo xét nghiệm quan hệ cha con ra, Tư Mộ Hàn cũng không tin.
Cho nên khi Tư Mộ Hàn âm thầm đi làm xét nghiệm quan hệ cha con, anh ta đã dùng thủ đoạn thay đổi kết quả của bản báo cáo.
Chỉ là bất kể như thế nào anh ta cũng không ngờ rằng Tư Mộ Hàn vẫn không tin.
Người đàn ông đó thực sự yêu Hạ Hạ đến thảm rồi.
Yêu đến phát cuồng.
Dù biết hai người có quan hệ huyết thống nhưng anh vẫn không chịu buông tay.
Vì vậy, anh ta lựa xuống tay từ Hạ Hạ.
Đáng tiếc là anh ta đã đánh giá thấp tình yêu của Hạ Hạ dành cho Tư Mộ Hàn, dường như cô càng tin tưởng Tư Mộ Hàn hơn.
Cô cũng không tách khỏi Tư Mộ Hàn.
Anh ta thật sự đã nghĩ, hay là cứ bỏ đi thôi.
Thế thì không chia cắt bọn họ nữa, anh ta cần gì phải đi đấu tranh không cần thiết.
Anh ta nghĩ, cứ giấu như vậy đi.
Nếu có thể che giấu cả đời, cũng tốt thôi.
Chỉ là anh ta không ngờ sự thật mà anh ta liều mạng muốn che giấu cuối cùng cũng bị chị Tĩnh Tâm tiết lộ.
Thật ra, ngày hôm đó khi Hạ Hạ hỏi anh ta, anh ta hoàn toàn có thể nói dối cô rằng không phải.
Nhưng suy cho cùng thì anh ta quá ích kỉ.