Cô ấy trở tay ôm lấy Nguyễn Tri Hạ, cắn chặt môi, không chịu để bản thân mình khóc lên.
Nguyễn Tri Hạ cảm nhận được áp lực và đau đớn của La An An. Cô càng dùng sức ôm chặt lấy cô ấy, muốn nói cho cô ấy biết, cô ấy còn có cô.
Cô là người bạn tốt nhất đời này của cô ấy.
"An An, muốn khóc thì cứ khóc đi."
La An An không kìm được nữa mà bật khóc.
"Hạ Hạ, tại sao tớ lại có một người mẹ như vậy chứ?"
La An An vừa khóc vừa nói.
Khi Nguyễn Tri Hạ nghe những lời của La An An, cô chỉ cảm thấy đau xót vô hạn.
Đây là tâm trạng của cô đối với Nguyễn Thiên Dân năm đó, đồng cảnh ngộ biết bao.
Cô và An An sao tương tự nhau quá.
Đều là những đứa trẻ bị Thượng đế bỏ rơi.
La An An khóc mệt rồi, khóc đủ rồi, nhất thời cảm thấy tâm trạng tốt hơn rất
nhiều.
Nhìn bờ vai Nguyễn Tri Hạ đã ướt đẫm nước mắt của chính mình, La An An cười xấu xa: "Hạ Hạ, hình như tớ khóc đến nỗi làm ướt quần áo của cậu luôn rồi."
Nguyễn Tri Hạ nhìn Là An An, thấy tâm trạng của cô ấy đã tốt hơn nhiều, tâm trạng của cô cũng theo đó mà tăng lên.
Cô nhẹ nhàng ôm lấy vai La An An, nói: "Là chị em tốt thì bồi thường cho tới một bộ đi."
La An An tức thì trợn trắng mắt nhìn Nguyễn Tri Hạ: "Sao không ra bài theo lẽ thường thế?"
KE
Nguyễn Tri Hạ nghe vậy thì cười khúc khích: "Lẽ thường là cái gì? Ăn được không?"
La An An ha ha ha: "Hạ Hạ, cậu học tính xấu rồi."
Nguyễn Tri Hạ mím môi cười, không nói gì.
Học tính xấu sao?
Cô cũng không biết nữa.
Cả hai cù cưa suốt một ngày trong phòng.
Bởi vì lo lắng cho tâm trạng không ổn định của La An An, Nguyễn Tri Hạ quyết định dành nhiều thời gian hơn bầu bạn với La An An, bèn gọi cho Mộc Quý Bạch, nói mình nán lại chỗ La An An.
Vào buổi tối, La An An nói cô ấy xuống bếp nấu ăn cho Nguyễn Tri Hạ.
ID)
Nguyễn Tri Hạ nhìn Là An An với vẻ mặt kinh ngạc, không chút do dự đả kích: "An An, không nhìn ra được hóa ra cậu còn có thể xuống bếp nha!"
La An An khịt mũi: "Đừng coi thường chị! Xem tối nay chị chiên cho em một miếng bít tết tình yêu đây!"
Nguyễn Tri Hạ vẫn nhìn cô ấy đầy hoài nghi.
La An An không phục, lúc này chuẩn bị nấu cơm tối.
Cuối cùng...
Bít tết tình yêu biến thành bít tết bóng đêm...
Nguyễn Tri Hạ nhìn cái đĩa đen thui đặt trước mặt mình, nghi ngờ là nguyên liệu hắc ám gì đó, rất không nể mặt:
"An An, đây là bít tết tình yêu mà cậu nói à?"
Ăn cái này không trúng độc đó chứ?
Vẻ mặt La An An thoáng chốc đỏ bừng: "Đừng thấy món này xấu mà lầm, hương vị tiêu chuẩn lắm đó!"
Nói xong, La An An liền động thủ cắt một miếng bít tết nhỏ.
Kết quả...
Bên trong máu chảy đầm đìa.
Vừa nhìn đã thấy vẫn còn sống...
Khóe miệng Nguyễn Tri Hạ co giật dữ dội: "An An, cậu có chắc món này ăn được không?"
Nhìn thứ đẫm máu đó, La An An nhất thời cảm thấy buồn nôn...
Không giả vờ nổi nữa rồi.
Cô ấy trực tiếp đổ cả miếng thịt bò đi.
Nguyễn Tri Hạ: "..."
Cô nghiêm túc nghi ngờ rốt cuộc An An làm sao sống sót đến bây giờ.
Sau khi La An An đổ hết cả hai miếng bít tết.
Cô ấy nhìn Nguyễn Tri Hạ mà có hơi mệt mỏi, nói: "Tớ nhớ lúc trước Đường Ngọc cũng làm như vậy, sao tới tớ làm thì..."
Nói tới nói lui, không biết đã nghĩ đến điều gì đó, La An An nhất thời không lên tiếng nữa.
Nguyễn Tri Hạ có hơi lo lắng nhìn La An An.
La An An đột nhiên cầm lấy ly rượu đỏ, rót cho mình một ly rượu đỏ, sau đó uống một ngụm.
nói nếu tớ rời xa anh ta, tớ sẽ không thể sống nổi nữa. Hình như anh ta làm được rồi."
"Bây giờ tớ rời xa anh ta, ngay cả một bữa ăn mà tớ cũng làm không tốt."