Mục lục
Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây (Bản chuẩn) - Nguyễn Tri Hạ - Tư Mộ Hàn (truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Phó Lương vẫn giống như ngày thường, yên lặng ngồi trước bàn sách, cầm một quyển sách vô cùng thâm sâu trong tay chăm chú đọc. 

Còn La An An tùy tiện nằm trên giường đắp mặt nạ. 

Có lẽ là nhìn thấy cô, La An An lấy mặt nạ xuống, nhảy từ trên giường xuống, sau đó khi cô còn chưa kịp phản ứng lại đã ôm cô rồi! 

"Hạ Hạ! Mấy ngày nay cậu đã đi đâu vậy?" 

La An An ôm Nguyễn Tri Hạ thật chặt, sợ một giây sau thì cô sẽ chơi trò mất tích vậy. 

Vết thương sau lưng của Nguyễn Tri Hạ bị La An An đụng phải, cô lập tức đau đến mức hít vào một hơi: "An An, cậu buông tay ra trước đã." 

Nhận ra Nguyễn Tri Hạ có gì đó bất thường, La An An nhanh chóng buông cô ra, lại nhìn thấy trong lòng bàn tay của mình toàn là máu, cô ấy bỗng kêu lên: "Máu!" 

"Hạ Hạ, cậu bị thương rồi ư?" 

La An An vô thức vén áo sau lưng của Nguyễn Tri Hạ lên. 

Giọng nói của La An An dường như đã quấy nhiễu đến Phú Lương đang xem sách, Phó Lương dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn hai người, nhưng lại không nói lời nào. 

Nguyễn Tri Hạ nhanh chóng đè tay của La An An lại: "An An, cậu nhỏ giọng một chút đi." 

Sau đó lại nhìn Phú Lương với ánh mắt xin lỗi. 

Phó Lương chỉ hờ hững gật đầu. 

Biểu cảm trên khuôn mặt chỉ có một, đều là hờ hờ hững hững. 

Cho dù là nhìn người khác, cũng vẫn là dáng vẻ hờ hững kia. 

Trông vô cùng giống con rối bị điều khiển, có vẻ hơi vô cảm, không có chút cảm xúc gì. 

La An An thấp giọng: "Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì rồi?" 

Nguyễn Tri Hạ nhìn La An An bằng một ánh mắt bảo cô ấy yên tâm, sau đó mới bỏ ba lo xuống, lấy một bộ đồ ngủ sạch sẽ ở trên giường rồi đi vào toilet. 

Thay bộ đồ ướt đẫm trên người xuống, lúc này Nguyễn Tri Hạ mới lấy ra thuốc tiêu viêm và xóa sẹo mà sáng nay má Lâm đã lén đưa cho mình. 

Đầu tiên cô uống thuốc tiêu viêm, sau đó đưa thuốc xóa sẹo cho La An An. 

La An An nhận lấy thuốc xóa sẹo mà Nguyễn Tri Hạ đưa cho mình, ánh mắt có chút mê man. 

Cho đến khi Nguyễn Tri Hạ nằm sấp ở trên giường, kéo cái áo ở sau lưng lên, lộ ra vết sẹo dữ tợn kia, cô ấy mới hiểu được tại sao Nguyễn Tri Hạ lại đưa thuốc cho mình. 

Nguyễn Tri Hạ cười nói: "An An, làm phiền cậu rồi." 

Cô nói rất bình thản, tựa như người bị thương không phải cô vậy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK