Mục lục
Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây (Bản chuẩn) - Nguyễn Tri Hạ - Tư Mộ Hàn (truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nguyễn Tri Hạ nghe bà lão nói xong thì kinh ngạc trợn to hai mắt: “Bà ơi, bà chính là người vợ bị ung thư trong lời đồn sao?" 

Trời ạ. 

Cô vốn chỉ nghĩ đó là tin đồn. 

Không ngờ đó là sự thật. 

Bà lão cười cười không nói gì. 

Thấy vậy, Nguyễn Tri Hạ cũng không quấy rầy nữa, cô cảm ơn rồi xoay người chạy về bên cạnh Tư Mộ Hàn. 

"Tư Mộ Hàn, em vừa gặp người đầu tiên leo núi thành công! Bà ấy vẫn còn sống!" 

Phải biết rằng câu chuyện này luôn được lưu truyền như một truyền thuyết. 

Câu chuyện tình yêu rung động tâm hồn của cô gái và người chồng khiến mọi người kinh ngạc. 

Khi Tư Mộ Hàn nghe được sự phấn khích trong giọng điệu của Nguyễn Tri Hạ, trái tim anh cũng tràn ngập niềm vui. 

Dù biết khả năng phẫu thuật thành công không cao nhưng khi nghe những gì cô nói, trong lòng anh lại dâng lên một cảm giác kỳ lạ. 

Như thể anh thực sự có thể sống tiếp nếu anh cầu nguyện. 

"Tư Mộ Hàn, chúng ta mau mau cầu nguyện đi!". 

Nguyễn Tri Hạ kéo Tư Mộ Hàn đến dưới gốc cây ước nguyện. 

Đưa thẻ ước nguyện vào trong tay Tư Mộ Hàn, cô cười chân thành nói: “Tư Mộ Hàn, mau viết điều ước của anh lên đó đi!". 

Vừa nói, cô vừa rút cây bút đang treo trên thẻ ước nguyện, sau đó viết lên thẻ ước nguyện vài chữ to: Cầu mong ca phẫu thuật của Tư Mộ Hàn sẽ thành công! 

Mặc dù Tư Mộ Hàn không thể nhìn thấy, nhưng trước kia anh đã trải qua khóa huấn luyện đặc biệt nên anh sờ sờ cây bút rồi mở nắp. 

Ngón tay sờ thẻ ước nguyện, cẩn thận ghi lên đó vài chữ lớn: Cầu mong Nguyễn Tri Hạ cả đời mạnh khỏe. 

Cảm thấy có tiếng bước chân đến gần từ phía sau nên Tư Mộ Hàn úp thẻ ước nguyện lại. 

Sau đó một cái đầu đen láy xuất hiện sau lưng anh. 

Nguyễn Tri Hạ cắn môi tỏ vẻ bất mãn: “Sao vậy? Cho em xem chút thì có làm 

sao?" 

Tư Mộ Hàn nở nụ cười, anh vươn tay sờ sờ đầu cô: “Được rồi, bị nhìn thấy sẽ không còn linh nghiệm nữa." 

Nguyễn Tri Hạ cảm thấy Tư Mộ Hàn nói khá đúng. 

Cô cũng không nhất định phải xem cho bằng được nữa. 

Cuối cùng, cả hai buộc thẻ ước nguyện lên cây ước nguyện, nhắm mắt lại, trong lòng nói lên ước nguyện của mình rồi nắm tay đi về phía hàng rào cách 

đó không xa. 

Đứng ở đây có thể ngắm nhìn quang cảnh về đêm của toàn bộ đảo Tình Yêu. 

Khu phố phồn hoa lúc này trở nên bé tí như thể chỉ cần đưa tay ra cũng có thể nắm lấy được. 

Nguyễn Tri Hạ thở dài: “Tư Mộ Hàn, nếu anh có thể nhìn thấy thì tốt quá." 

Tư Mộ Hàn không nói gì, chỉ quay mặt chăm chú nhìn về phía trước, giống như đang chiêm ngưỡng cảnh đẹp trước mặt. 

"Hạ Hạ, em vui không?" 

Cô kiên trì muốn đi lên, hôm nay có phải cô rất vui không? 

Nguyễn Tri Hạ tựa đầu vào vai anh, đan bàn tay mình và anh vào với nhau: "Rất vui, chỉ cần được ở cạnh anh thì làm gì cũng thấy vui." 

Trái tim Tư Mộ Hàn rung động, anh đưa tay chạm vào má cô, luyến tiếc xoa xoa: “Anh cũng vậy." 

Nguyễn Tri Hạ ngước nhìn anh. 

Ánh đèn mờ hắt lên khiến anh có chút mê ly, như vậy càng khiến anh trông quyến rũ hơn. 

Cô kiễng chân lên, vòng tay qua cổ anh và hôn anh. 

Cô đặt môi mình lên môi anh và nhẹ nhàng nói: "Tư Mộ Hàn, em yêu anh." 

Tư Mộ Hàn ôm chặt lấy cô, cảm nhận nhiệt độ cơ thể và hơi thở của cô. 

Giống như có được cả thế giới. 

"Hạ Hạ, anh cũng yêu em." 

Anh nâng má cô lên rồi chậm rãi tới gần. 

Nguyễn Tri Hạ nhắm mắt lại, để anh tùy ý hôn cô một cách nồng nhiệt. 

Dưới ánh đèn mờ ảo, trai xinh gái đẹp ôm nhau hôn môi triền miên, không khí mờ ám bao trùm toàn bộ đỉnh núi. 

Bà lão đứng ở cách đó không xa nhìn hai người đang hôn nhau, sau đó lại nhìn lên bầu trời đầy sao, mím môi cười như có như không. 

Khuôn mặt già nua lộ ra vẻ tươi cười vui vẻ. 

Bà lão mím môi cười ha hả nói: "What a lovely couple."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK