*Chương có nội dung hình ảnh
Ông ta vừa đến, các thành viên của Nam Long Nhận đều xúc động lên tiếng.
“Giáo quan Vương!”.
Người trung niên này chính là tổng giáo quan cũ của Nam Long Nhận bọn họ, tên là Vương Tường Long.
Vương Tường Long đã chỉ đạo Nam Long Nhận khoảng nửa năm, khi ông ta mới đến liền đánh bại Bộc Phá vì đi lên thách thức, khiến mọi người đều tín phục.
Trong cuộc thi Nam Bắc không lâu trước đây, Nam Long Nhận thất bại thảm hại dưới tay Bắc Long Nhận, mấy người Lương Long Đình mới tìm đến Diệp Thiên, từ đó chức vụ tổng giáo quan của ông ta bị chuyển sang làm phó giáo quan!
Cho dù lúc này Vương Tường Long không còn là thống soái cao nhất của Nam Long Nhận, nhưng các thành viên của Nam Long Nhận đều vẫn chỉ nhận ông ta làm giáo quan, dù sao thực lực của Vương Tường Long vẫn còn đó.
Vương Tường Long đến, mọi người đều tỏ rõ vẻ bức xúc, Bộc Phá không kìm được nói thẳng: “Giáo quan Vương, chúng tôi định cùng nhau xin cấp trên để ông quay lại tiếp tục làm tổng giáo quan của chúng tôi!”.
“Vị tổng giáo quan mới này không khác gì bù nhìn, chúng tôi thách thức cũng không dám đón nhận, tập luyện dưới tay cậu ta thì khoảng cách giữa chúng ta và Bắc Long Nhận sẽ càng ngày càng lớn, tôi không muốn lần sau đối mặt với Bắc Long Nhận chúng ta vẫn không ngóc đầu lên được!”.
Bộc Phá nói xong, những người còn lại cũng lập tức nói chen vào, đều bất mãn với Diệp Thiên và công nhận Vương Tường Long.
Nhìn các thành viên của Nam Long Nhận vô cùng tôn trọng ông ta, trong lòng Vương Tường Long cũng cảm động, rồi gật đầu.
“Cảm ơn mọi người đã ủng hộ tôi, nhưng bây giờ tôi chỉ là cấp phó, nhất thời không thể khôi phục vị trí cũ được”.
Ánh mắt ông ta đảo một cái, mang theo sự lẫm liệt.
“Nhưng tổng giáo quan mới đến này vừa nhậm chức đã gào thét với mọi người, trừng phạt mọi người mà không cần lí do, đúng là vô lý hết chỗ nói!”.
“Đi, tôi đưa mọi người qua đó tìm cậu ta, giúp mọi người lấy lại công bằng!”.
Trong Nam Long Nhận, địa vị của phó giáo quan đương nhiên không thể so sánh với tổng giáo quan được, nhưng Vương Tường Long ông ta là một võ giả, tự có lòng kiêu ngạo của bản thân, ông ta không sợ cái gì mà mối quan hệ cấp trên cấp dưới gì hết.
“Được!”.
Mọi người nghe thấy đều nhảy lên hoan hô, tất cả mọi người đều đi theo phía sau Vương Tường Long, hùng hổ xông vào phòng làm việc của Diệp Thiên.
Trước đó Diệp Thiên đã gặp qua tất cả thành viên, nhìn một cái đã biết mỗi người trong số bọn họ có thể chất như thế nào, bây giờ đang căn cứ vào đặc điểm của từng người để thay đổi phương pháp luyện khí mà cậu bóc tách từ trong “Phệ Thiên Cửu Chuyển” ra.
Đúng lúc này, cánh cửa văn phòng đột nhiên bị đẩy ra.
“Thì ta cậu chính là tổng giáo quan mới đến!”.
Một người trung niên đứng trước mặt Diệp Thiên, hai mắt nheo lại nhìn Diệp Thiên vưới con mắt khinh thường, chính là Vương Tường Long.
Ông ta vừa đến, các thành viên của Nam Long Nhận đều xúc động lên tiếng.
“Giáo quan Vương!”.
Người trung niên này chính là tổng giáo quan cũ của Nam Long Nhận bọn họ, tên là Vương Tường Long.
Vương Tường Long đã chỉ đạo Nam Long Nhận khoảng nửa năm, khi ông ta mới đến liền đánh bại Bộc Phá vì đi lên thách thức, khiến mọi người đều tín phục.
Trong cuộc thi Nam Bắc không lâu trước đây, Nam Long Nhận thất bại thảm hại dưới tay Bắc Long Nhận, mấy người Lương Long Đình mới tìm đến Diệp Thiên, từ đó chức vụ tổng giáo quan của ông ta bị chuyển sang làm phó giáo quan!
Cho dù lúc này Vương Tường Long không còn là thống soái cao nhất của Nam Long Nhận, nhưng các thành viên của Nam Long Nhận đều vẫn chỉ nhận ông ta làm giáo quan, dù sao thực lực của Vương Tường Long vẫn còn đó.
Vương Tường Long đến, mọi người đều tỏ rõ vẻ bức xúc, Bộc Phá không kìm được nói thẳng: “Giáo quan Vương, chúng tôi định cùng nhau xin cấp trên để ông quay lại tiếp tục làm tổng giáo quan của chúng tôi!”.
“Vị tổng giáo quan mới này không khác gì bù nhìn, chúng tôi thách thức cũng không dám đón nhận, tập luyện dưới tay cậu ta thì khoảng cách giữa chúng ta và Bắc Long Nhận sẽ càng ngày càng lớn, tôi không muốn lần sau đối mặt với Bắc Long Nhận chúng ta vẫn không ngóc đầu lên được!”.
Bộc Phá nói xong, những người còn lại cũng lập tức nói chen vào, đều bất mãn với Diệp Thiên và công nhận Vương Tường Long.
Nhìn các thành viên của Nam Long Nhận vô cùng tôn trọng ông ta, trong lòng Vương Tường Long cũng cảm động, rồi gật đầu.
“Cảm ơn mọi người đã ủng hộ tôi, nhưng bây giờ tôi chỉ là cấp phó, nhất thời không thể khôi phục vị trí cũ được”.
Ánh mắt ông ta đảo một cái, mang theo sự lẫm liệt.
“Nhưng tổng giáo quan mới đến này vừa nhậm chức đã gào thét với mọi người, trừng phạt mọi người mà không cần lí do, đúng là vô lý hết chỗ nói!”.
“Đi, tôi đưa mọi người qua đó tìm cậu ta, giúp mọi người lấy lại công bằng!”.
Trong Nam Long Nhận, địa vị của phó giáo quan đương nhiên không thể so sánh với tổng giáo quan được, nhưng Vương Tường Long ông ta là một võ giả, tự có lòng kiêu ngạo của bản thân, ông ta không sợ cái gì mà mối quan hệ cấp trên cấp dưới gì hết.
“Được!”.
Mọi người nghe thấy đều nhảy lên hoan hô, tất cả mọi người đều đi theo phía sau Vương Tường Long, hùng hổ xông vào phòng làm việc của Diệp Thiên.
Trước đó Diệp Thiên đã gặp qua tất cả thành viên, nhìn một cái đã biết mỗi người trong số bọn họ có thể chất như thế nào, bây giờ đang căn cứ vào đặc điểm của từng người để thay đổi phương pháp luyện khí mà cậu bóc tách từ trong “Phệ Thiên Cửu Chuyển” ra.
Đúng lúc này, cánh cửa văn phòng đột nhiên bị đẩy ra.
“Thì ta cậu chính là tổng giáo quan mới đến!”.
Một người trung niên đứng trước mặt Diệp Thiên, hai mắt nheo lại nhìn Diệp Thiên vưới con mắt khinh thường, chính là Vương Tường Long.