Thế mà Diệp Thiên lại thắng thừng nói
minh xem thuờng nhà họ Tiêu, dũng khí
cùng giọng điệu như vậy quả thực khiến
người ta cảm thấy khiếp sợ.
“Tên kía, tôi nghĩ anh đang tự tìm cái
chết đấy!”
Trong mắt Tiêu Tri hiện lên sự tức giận,
hắn là một công từ bột nổi tiếng ở Kiểm
Tây, hầu như những người thuộc tầng lớp
thượng lưu đều nghe nói tôi cậu ta là biến
sắc. Hắn đã gây ra không biết bao chuyện
trái đạo lý, nhưng đến cuối cùng nhà họ
Tiêu đều đứng ra dàn xếp nên đã tạo cho
hắn một tỉnh cách làm gi không cân nhắc
đến hậu quả.
Hôm nay sau khi nhìn thấy Tiểu Văn
Nguyệt và Lí Tinh Tinh, hắn chỉ cảm thấy
ngửa ngày. Sau khi nghe họ nói Diộp Thiên là bạn trai của họ, hắnliền này ra ý định,
đầu tiên là nói ra thân phận mình là người
nhà họ Tiêu, dựa vào sức mạnh và tiếng
tăm của nhà họ Tiêu, để nếu như Diệp
Thiên biết điều thì nhất định sẽ vui về
nhường hai cô gái kia cho hắn.
Vì dù sao người phụ nữ khi ở trong tay
người có tiến đích thực chẳng qua cũng chỉ
là gọi thì tối đuổi thì đi mà thôi. Nhưỡng một
người phụ nữ có thể kết giao với hắn, có thể
kéo gần mối quan hệ với nhà họ Tiêu, điều
này đối với đại đa số mọi người mà nói chỉ ố mọi
có được mà không có mất.
Nhưng Diệp Thiên lại không hành động
như hắn nghĩ, ngược lại còn xem thường
nhà họ Tiêu, còn dám kêu hắn cút!
Diệp Thiên nghe xong chỉ cười khinh bị,
cũng không thêm trả lời, cứ như vậy dựa
vào số pha trong cửa hàng, nhắm mắt
dưỡng thần!
Tiểu Văn Nguyệt và L Tinh Tinh không
hể lo lắng, họ tiếp tục chọn đồ cho Diệp
Thiên, nhưng những người trong cửa hàng
đều thắm lắc đầu.
Bọn họ cho rằng Diệp Thiên hắn là đi ra từ địa phương nhỏ nào đó, hoặc là một cậu
ấm gia thế khủng đến từ những nơi như
Kiếm Đông, Kiểm Nam, Kiểm Bắc. Nhưng
bất luận từ đầu tới thì ở Kiếm Tây mà đắc
tội với nhà họ Tiêu thì hậu quả cũng đều
nghiêm trọng.
“Cậu chủ Trị, anh mau lại đây mà xem.
Đây là đồ người ta đặc biệt chọn cho anh
đó!”
Ngay lúc Tiêu Trì sắp lên cơn thì một
giọng nói êm dịu từ bên cạnh truyền đến,
một cô gái trang điểm đậm đang cấm một
bộ âu phục, uốn uốn éo éo, trông rõ ông ẹo.
Tiêu Trì quay đầu lại, đây là cô gái mà
hắn mang theo, nhưng lúc này hắn cũng
không có thời gian bận tâm mà lại chỉ vào
Diệp Thiên.
“Khà, hôm nay anh không có thời gian
nói chuyện quần áo với em. Cái tên quê
mùa này dám nói nhà họ Tiêu anh chẳng là
cái thá gi. Hôm nay anh có thể đi ra từ cái
trung tâm thương mại này thi Tiêu Tri tôi
viết ngược tên mình!”
Nghe vậy, cô gái kia liên cau mày liếc
nhìn Diệp Thiên.
“Tên này, anh là ai vậy? Sao dám đắc tội
với cậu chủ Tri, dám đắc tội với nhà họ
Tiêu?”
Cô ta là một ngôi sao nhỏ hạng ba, để
leo cao hơn, khó khăn lắm cô ta mới bộ đỡ
được Tiêu Tri. Giờ cơ hội đang bày ra trước
mắt, đương nhiên cô ta muốn biểu hiện
chút rồi.
“Anh có biết cậu chủ Tri là ai không?
Anh ấy là em trai họ của Tiêu Chí Lâm, cậu
chủ nhà họ Tiêu ở Kiểm Tây. Còn Tiêu Chí
Lâm là ai, thiết nghĩ không cần tôi phải giới
thiệu nữa phải không?”
Cô ta nhường mày đầy kiêu ngạo, nói
tiếp như thể vô cùng vinh quang: “Nếu anh
muốn tiếp tục ở Kiểm Tây, tôi khuyên anh
một câu, ngay bảy giờ mau dập đầu tạ tội
với anh Trì đi”
“Để muộn quá thì e rằng anh không
gánh vác nổi hậu quả đâu!”
Tiêu Tri khoanh hai tay trước ngực, nhin
cậu với bộ dạng bể trên.
“Đừng nói là tôi không cho anh cơ hội.
Giờ khom lưng tạ tội với tôi, gọi tôi một
tiếng anh Trì rồi nhường hai cô gái của mình cho tôi thì tôi sẽ xem như chuyện này chưa
từng xây ra!”
minh xem thuờng nhà họ Tiêu, dũng khí
cùng giọng điệu như vậy quả thực khiến
người ta cảm thấy khiếp sợ.
“Tên kía, tôi nghĩ anh đang tự tìm cái
chết đấy!”
Trong mắt Tiêu Tri hiện lên sự tức giận,
hắn là một công từ bột nổi tiếng ở Kiểm
Tây, hầu như những người thuộc tầng lớp
thượng lưu đều nghe nói tôi cậu ta là biến
sắc. Hắn đã gây ra không biết bao chuyện
trái đạo lý, nhưng đến cuối cùng nhà họ
Tiêu đều đứng ra dàn xếp nên đã tạo cho
hắn một tỉnh cách làm gi không cân nhắc
đến hậu quả.
Hôm nay sau khi nhìn thấy Tiểu Văn
Nguyệt và Lí Tinh Tinh, hắn chỉ cảm thấy
ngửa ngày. Sau khi nghe họ nói Diộp Thiên là bạn trai của họ, hắnliền này ra ý định,
đầu tiên là nói ra thân phận mình là người
nhà họ Tiêu, dựa vào sức mạnh và tiếng
tăm của nhà họ Tiêu, để nếu như Diệp
Thiên biết điều thì nhất định sẽ vui về
nhường hai cô gái kia cho hắn.
Vì dù sao người phụ nữ khi ở trong tay
người có tiến đích thực chẳng qua cũng chỉ
là gọi thì tối đuổi thì đi mà thôi. Nhưỡng một
người phụ nữ có thể kết giao với hắn, có thể
kéo gần mối quan hệ với nhà họ Tiêu, điều
này đối với đại đa số mọi người mà nói chỉ ố mọi
có được mà không có mất.
Nhưng Diệp Thiên lại không hành động
như hắn nghĩ, ngược lại còn xem thường
nhà họ Tiêu, còn dám kêu hắn cút!
Diệp Thiên nghe xong chỉ cười khinh bị,
cũng không thêm trả lời, cứ như vậy dựa
vào số pha trong cửa hàng, nhắm mắt
dưỡng thần!
Tiểu Văn Nguyệt và L Tinh Tinh không
hể lo lắng, họ tiếp tục chọn đồ cho Diệp
Thiên, nhưng những người trong cửa hàng
đều thắm lắc đầu.
Bọn họ cho rằng Diệp Thiên hắn là đi ra từ địa phương nhỏ nào đó, hoặc là một cậu
ấm gia thế khủng đến từ những nơi như
Kiếm Đông, Kiểm Nam, Kiểm Bắc. Nhưng
bất luận từ đầu tới thì ở Kiếm Tây mà đắc
tội với nhà họ Tiêu thì hậu quả cũng đều
nghiêm trọng.
“Cậu chủ Trị, anh mau lại đây mà xem.
Đây là đồ người ta đặc biệt chọn cho anh
đó!”
Ngay lúc Tiêu Trì sắp lên cơn thì một
giọng nói êm dịu từ bên cạnh truyền đến,
một cô gái trang điểm đậm đang cấm một
bộ âu phục, uốn uốn éo éo, trông rõ ông ẹo.
Tiêu Trì quay đầu lại, đây là cô gái mà
hắn mang theo, nhưng lúc này hắn cũng
không có thời gian bận tâm mà lại chỉ vào
Diệp Thiên.
“Khà, hôm nay anh không có thời gian
nói chuyện quần áo với em. Cái tên quê
mùa này dám nói nhà họ Tiêu anh chẳng là
cái thá gi. Hôm nay anh có thể đi ra từ cái
trung tâm thương mại này thi Tiêu Tri tôi
viết ngược tên mình!”
Nghe vậy, cô gái kia liên cau mày liếc
nhìn Diệp Thiên.
“Tên này, anh là ai vậy? Sao dám đắc tội
với cậu chủ Tri, dám đắc tội với nhà họ
Tiêu?”
Cô ta là một ngôi sao nhỏ hạng ba, để
leo cao hơn, khó khăn lắm cô ta mới bộ đỡ
được Tiêu Tri. Giờ cơ hội đang bày ra trước
mắt, đương nhiên cô ta muốn biểu hiện
chút rồi.
“Anh có biết cậu chủ Tri là ai không?
Anh ấy là em trai họ của Tiêu Chí Lâm, cậu
chủ nhà họ Tiêu ở Kiểm Tây. Còn Tiêu Chí
Lâm là ai, thiết nghĩ không cần tôi phải giới
thiệu nữa phải không?”
Cô ta nhường mày đầy kiêu ngạo, nói
tiếp như thể vô cùng vinh quang: “Nếu anh
muốn tiếp tục ở Kiểm Tây, tôi khuyên anh
một câu, ngay bảy giờ mau dập đầu tạ tội
với anh Trì đi”
“Để muộn quá thì e rằng anh không
gánh vác nổi hậu quả đâu!”
Tiêu Tri khoanh hai tay trước ngực, nhin
cậu với bộ dạng bể trên.
“Đừng nói là tôi không cho anh cơ hội.
Giờ khom lưng tạ tội với tôi, gọi tôi một
tiếng anh Trì rồi nhường hai cô gái của mình cho tôi thì tôi sẽ xem như chuyện này chưa
từng xây ra!”