Mục lục
Cao thủ tu chân – Diệp Thiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Giọng nói của đại trưởng lão vang vọng trong từ đường tông tộc, cứ mỗi một cái tên thốt ra từ miệng ông ta, bảy vị trưởng lão còn lại đều có vẻ mặt nghiêm trọng, đến khi chữ cuối cùng nói ra, sắc mặt bọn họ đã đen như nhọ nồi.

Bởi vì ba người mà đại trưởng lão nói đều là nhân vật cấp bá chủ ở trung tâm Ngân Hà, thậm chí là toàn vũ trụ. Bất cứ ai cũng không thua kém Diệp Kình Thương năm xưa, thậm chí còn cao hơn Diệp Kình Thương một bậc.

Theo bọn họ thấy, cộng thêm Thần Sáng Thế thì tổ hợp bốn người này thậm chí có thể gọi là vô địch toàn vũ trụ.

Kẻ thù của tộc họ Diệp đáng sợ hơn cả trong tưởng tượng của bọn họ, chẳng trách đại trưởng lão lại giữ kín chuyện đã điều tra được, không muốn nói với bọn họ nửa chữ.

Đối diện với bốn đối thủ này, dù cao thủ của tộc họ Diệp có dốc hết lực lượng cũng chỉ là trứng chọi đá, đến cuối cùng tộc họ Diệp sẽ chỉ có kết cục bị diệt toàn tộc.

Ngược lại, Diệp Thiên vẫn không đổi sắc mặt, chỉ khẽ giọng lẩm bẩm, âm thầm ghi nhớ ba cái tên này.

Nghe Diệp Kình Thương kể, bốn người vây công ông ta đều có một loại sức mạnh cao nhất vũ trụ. Thần Sáng Thế là Hàn Khí Hoàng Tuyền, Tử Dương Đế có Nguyên Dương Tử Khí, Lục Mục Thiên Ma thì có Cửu U Ma Khí.

Diệp Thiên khá bất ngờ với người tên Thủy Tổ Vạn Thú. Nghe cái tên này rõ ràng là có liên quan đến thú tộc, không phải con người, nhưng theo phép loại suy thì sức mạnh của Thủy Tổ Vạn Thú là Chân Lực Hạo Nhiên.

Diệp Thiên cứ ngỡ bốn đại năng vây công Diệp Kình Thương đều là nhân tộc, giờ xem ra tình hình không giống như cậu nghĩ.

Giờ phút này, nét mặt của đại trưởng lão cũng dao động, trong ánh mắt toát ra vẻ mệt mỏi: “Diệp Thiên, có vài chuyện cậu không biết, mấy trăm nghìn năm nay tám người bọn anh quản lý tộc họ Diệp, dù đã dốc hết sức để tộc họ Diệp giữ được ngôi vị trong thế lực đế cấp đỉnh cao, nhưng thật ra chúng ta luôn bị các thế lực khác đàn áp”.

“Tộc họ Diệp vốn nắm giữ hơn một trăm tinh vực, nhưng trải qua bao nhiêu năm tháng đã bị các đại thế lực đó chiếm đoạt hơn một nửa. Đến bây giờ tộc họ Diệp chỉ còn ba mươi tinh vực, nhưng tất cả chuyện này các anh chỉ có thể bấm bụng nuốt giận, thực sự đã phụ uy thế khi bố còn ở đây”.

Ông ta khẽ lắc đầu, giọng nói tràn đầy bất lực: “Nhưng anh không còn cách nào khác chỉ đành tạm nhân nhượng cầu hoà, nhẫn nhịn sự đàn áp của các thế lực khác. Bởi vì anh lo rằng một khi chúng ta có xung đột với bọn họ, bọn họ sẽ mượn cớ gây khó dễ cho tộc họ Diệp!”.

“Ồ?”, Diệp Thiên nghe vậy, trong mắt lóe lên sự lạnh lẽo.

“Tử Dương Thần Điện, Cửu U Ma Cảnh và Vạn Thú Thành mà anh nói cũng là thế lực đế cấp sao?”.

Đại trưởng lão nghe hỏi thì lắc đầu, vẻ mặt trở nên trầm trọng hơn: “Ở trung tâm Ngân Hà, chỉ cần có một vị độ kiếp kim tiên tọa trấn thì có thể gọi là thế lực đế cấp, nhưng độ kiếp kim tiên trong mỗi thế lực đế cấp cũng phân cao thấp, cho nên thế lực đế cấp cũng chia ra mạnh yếu”.

“Độ kiếp kim tiên dưới tam phẩm tọa trấn thì xem là thế lực đế cấp nhập môn!”.

“Độ kiếp kim tiên từ tam phẩm đến lục phẩm tọa trấn thì xem là thế lực đế cấp thâm niên!”.

“Có độ kiếp kim tiên từ lục phẩm đến cửu phẩm tọa trấn thì gọi là thế lực đế cấp đỉnh cao!”.

“Nếu có độ kiếp kim tiên trên cửu phẩm tọa trấn thì sẽ được gọi là thế lực đế cấp chí cường!”.

Giọng nói ông ta nghiêm túc kèm theo chút xấu hổ: “Khi bố còn đây, có ông ấy tọa trấn thì tộc họ Diệp chúng ta có thể xưng là thế lực đế cấp chí cường!”.

“Nhưng sau khi bố mất tích, uy thế của tộc họ Diệp giảm sút, từng rớt xuống thế lực siêu hạng nhất. Sau đó, mặc dù tôi liều mạng chứng đạo độ kiếp, nhưng đến giờ cũng chỉ xem là miễn cưỡng đạt đến độ kiếp bát phẩm mà thôi, chỉ có thể đưa tộc họ Diệp quay lại hàng ngũ thế lực đế cấp đỉnh cao!”.

“Chính vì vậy, tộc họ Diệp chúng ta mới bị gọi là tộc yếu nhất trong lục đại tiên tộc, thậm chí người có ý đồ xấu còn định xóa tên chúng ta ra khỏi lục đại tiên tộc!”.

“Bởi vì năm tộc khác trong lục đại tiên tộc đều có độ kiếp thần phẩm tọa trấn!”.

Đại trưởng lão nói: “Tử Dương Thần Điện, Cửu U Ma Cảnh, Vạn Thú Thành còn đáng sợ hơn cả lục đại tiên tộc, bọn họ không những có độ kiếp thần phẩm tọa trấn, mà nội tình của bọn họ còn hơn xa thế lực đế cấp. Một trăm nghìn năm nay cũng chính bọn họ bóc lột tộc họ Diệp nhiều nhất”.

“Tử Dương Đế thống trị Tử Dương Thần Điện đến nay đã sáu trăm nghìn năm, gần như tung hoành bốn phương chưa từng thất bại!”.

“Nghe đồn Lục Mục Thiên Ma là tổ sư gia của vô số ma tu trên vũ trụ, sáng tạo ra Cửu U Ma Cảnh xưng bá vũ trụ, đến nay cũng đã có lịch sử bảy trăm nghìn năm!”.

“Thủy Tổ Vạn Thú đứng trên vạn thú, vô số thánh thú thần thú đều thuộc quyền ông ta, mặc ông ta sai khiến. Tương truyền ông ta cũng là thân thú tộc, đã sống gần triệu năm, là độ kiếp kim tiên lâu năm nhất, thời gian sống dài nhất. Hơn nữa trong triệu năm đó, không ai thấy chân thân của ông ta, có thể nói không ai có tư cách buộc ông ta hiện ra chân thân”.

“Khi bố chứng đạo độ kiếp thì ba người này và Thần Sáng Thế đã vang danh Tinh Hà, vô địch vũ trụ, tính ra bố và tộc trưởng của ngũ đại tiên tộc đều là hậu bối của bốn người đó”.

“Tử Dương Thần Điện, Cửu U Ma Cảnh, Vạn Thú Thành và Sáng Thế Luân Hồi Điện của Thần Sáng Thế không thể gọi là thế lực đế cấp nữa, mà còn cao hơn thế lực đế cấp. Gần trăm nghìn năm nay, sức mạnh của bốn thế lực này thể hiện ra ngày càng đáng sợ hơn, do đó cao thủ tu sĩ ở trung tâm Ngân Hà đều gọi bọn họ là tứ đại thế lực cấp thượng cổ!”.

“Thế lực cấp thượng cổ?”, Diệp Thiên nghe vậy cũng sửng sốt.

Trong ký ức của Diệp Kình Thương, cậu chưa từng nghe qua thế lực cấp thượng cổ, rõ ràng danh xưng này là sau khi Diệp Kình Thương bị lưu lạc tới dải Ngân Hà mới xuất hiện.

Từ đó có thể thấy, trong những năm tháng Diệp Kình Thương biến mất, bốn thế lực này như cá gặp nước, vượt qua long môn!

Diệp Thiên im lặng trong chốc lát, trong mắt không ngừng dâng lên lửa giận, trong lòng âm thầm lập lời thề.

“Thế lực cấp thượng cổ danh tiếng cao thật”.

“Đợi tôi bước vào cảnh giới độ kiếp kim tiên nhất định sẽ gặp các người, đòi lại tất cả mối nhục mà tộc họ Diệp phải chịu mấy năm qua!”.

Cậu siết chặt nắm tay, khát vọng đối với sức mạnh lại tăng thêm.

Nếu bây giờ cậu ngưng tụ dị tượng thiên địa, triệu gọi Thái Cổ Đan Thần thì cùng lắm chỉ có thể đối địch với độ kiếp lục phẩm cho đến thất phẩm, so với độ kiếp thần phẩm thì còn kém xa.

Mấy trăm nghìn năm trước, bốn người Thần Sáng Thế đã là độ kiếp thần phẩm, bao nhiêu năm trôi qua ai biết được cảnh giới của bọn họ đã đạt tới cấp độ nào?

Do đó, Diệp Thiên không kích động hay mù quáng tìm bốn người đó, đợi đến khi nào cậu bước vào cảnh giới độ kiếp mới tương đối có khả năng khiêu chiến với bốn người đó.

Bây giờ cậu chỉ nghĩ làm sao để nâng cao tu vi của mình. Cậu với tu vi hóa thần nhất phẩm còn cách độ kiếp quá xa.

Bây giờ, con át chủ bài tốt nhất để cậu nâng cao thực lực là viên đan cửu sắc trong cơ thể, cùng với Hỗn Độn Tử Kim Đan trong nhẫn không gian.

Nhưng sức mạnh chứa trong hai viên đan dược này thực sự quá mức khủng khiếp to lớn, cho dù cậu có Phệ Thiên Trường Sinh Thể cũng không dám luyện hóa nó.

Cậu cần một người nói cho cậu biết phương pháp luyện hóa cụ thể.

Lúc này, trong đầu cậu hiện lên một cái tên.

Thái Cổ Đan Thần.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK