Chương 3246
“Kỳ Môn Cục mà ông dựng nên quả thật rất mạnh mẽ, muốn đánh bại ông trong Kỳ Môn Cục trừ khi thực lực cứng mạnh hơn ông, nếu không thì sẽ không làm gì được”.
“Nhưng muốn thiết lập nên Kỳ Môn Cục thì phải dùng chân lực bản thân làm nền tảng, nói cách khác, ông phải dùng chân lực củng cố Kỳ Môn Cục này. Cho nên, chỉ cần làm loạn hoặc ngăn cản sự vận hành chân lực trong Kỳ Môn Cục là có thể phá giải nó!”.
“Trùng hợp là công pháp mà tôi tu luyện có tác dụng cắn nuốt chân lực của người khác”.
Diệp Thiên nói vậy lập tức khiến Phong Hậu bừng tỉnh.
“Hóa ra là vậy!”.
Hạo Nhiên Kỳ Môn của ông ta đúng là tuyệt nghệ vô thượng trong Kỳ Môn Độn Giáp, nhưng vạn vật tương sinh tương khắc, không có thứ gì mạnh tuyệt đối. Khuyết điểm của Hạo Nhiên Kỳ Môn là sợ gặp phải đối thủ có thể cắn nuốt chân lực.
Một khi sự vận hành chân lực bị ảnh hưởng, Hạo Nhiên Kỳ Môn sẽ không thể duy trì được nữa, không gặp công kích cũng tự tan vỡ!
Nhưng người như vậy rất hiếm có trong giới tu tiên vũ trụ, ông ta không ngờ Diệp Thiên lại là nhân vật hiếm hoi đó.
Bốn vị trưởng lão cũng mừng thầm, dù bọn họ luôn giữ thái độ nghi ngờ về tổ huấn mà Hoàng Đế để lại, nhưng hôm nay Diệp Thiên xuất hiện đã giúp họ nhìn thấy hi vọng lấy lại vinh quang cho Hiên Viên Điện.
Diệp Thiên không tự cho mình là chúa cứu thế gì đó, cậu nhìn Phong Hậu, khá có hứng thú nói: “Lúc ông rơi vào điên cuồng, ông luôn nhắc tới một cái tên”.
“Tôi rất muốn biết rốt cuộc Dương Diệt Sinh là ai?”.
Nghe Diệp Thiên nói vậy, trong đại sảnh nhất thời trở nên im lặng. Bất kể là bốn vị trưởng lão hay là những quản lý cấp cao khác đều rơi vào trầm mặc, trên mặt có vẻ hoảng hốt, song nhiều hơn là thù hận, cực kỳ phức tạp.
Sau phút chiếc trầm ngâm, Phong Hậu thầm than một tiếng, giọng nói trở nên nặng nề.
Dương Diệt sinh chính là kẻ đã đánh bại Hoàng
Đế năm xưa.
Chương môn của thần điện Thái đứng đầu dài Ngân Hài Dương.
Trong lời nói của Phong Hậu chứa đầy sự phẫn nộ, ngoài ra còn xen lẫn sự kiêng dè khó mà che giấu.
Ánh mắt của Diệp Thiên cũng dao động, khóe miệng nhếch lên một đường cong lạnh lẽo.
“Hóa ra là ông ta!”.
Thời gian qua, Diệp Thiên giao đấu với các môn phái tu tiên ở dải Ngân Hà cũng nhiều lần, hai nhân vật nặng ký nhất từng quyết đấu với cậu là đệ tử của thần điện Thái Dương. Một người là đệ tử nội môn Cam La, người còn lại là đệ tử nòng cốt Thôi Cách.
Hai người này đều là tinh anh trong tinh anh của thần điện Thái Dương, nhân vật thiên tài có thể gánh vác trọng trách của thần điện Thái Dương. Nhưng so với chưởng môn của thần điện Thái Dương, bọn họ lại quá nhỏ bé, hoàn toàn không đủ trọng lượng.
Chưởng môn của thần điện Thái Dương mới là nhân vật chí tôn thống trị dải Ngân Hà, một mình nắm giữ vương vị, cũng chỉ có đánh bại ông ta mới có thể thật sự trấn áp được thần điện Thái Dương.
“Dương Diệt Sinh sao?”.
Ánh mắt Diệp Thiên sâu sắc, trong mắt đã có ý chí chiến đấu hừng hực dâng lên.
“Bây giờ ông ta ở cảnh giới nào?”.
Nghe thấy câu hỏi của Diệp Thiên, Phong Hậu im lặng trong chốc lát mới lắc đầu: “Một nghìn năm trước, khi ông ta chiến đấu với Hoàng Đế thì là nguyên anh tứ phẩm!”.