Sắc mặt chàng trai lạnh lùng, đứng từ trên cao nhìn xuống Diệp Thiên, giọng nói không cho phép từ chối.
Trong số những người ở đây, hắn vốn là người mạnh thứ hai sau người trung niên kia, thế nên hắn vừa lên tiếng, tất cả mọi người đều đổ dồn mắt sang nhìn.
"Chậc, thằng oắt này đúng là không biết trời cao đất dày!".
Mấy nguyên anh xúm lại thì thầm bàn tán, nhìn Diệp Thiên với ánh mắt đầy chế giễu.
"Cả sao Khâu Dương rộng lớn này có ai không biết Lãnh Tinh Tà thích Long Tuyết Viên chứ? Vậy mà cậu ta còn dựa sát vào người Long Tuyết Viên như vậy, đúng là ngứa đòn!".
"Lãnh Tinh Tà là đệ tử dự bị của Kiếm Tông, không những thực lực mạnh mẽ, mà thần thông kĩ pháp cậu ta nắm được cũng có uy lực cực mạnh, sức chiến đấu không hề kém cạnh nguyên anh thần phẩm. Tên này gặp xui xẻo rồi!".
Không ít người thầm lắc đầu, tỏ vẻ đồng tình thương hại đối với Diệp Thiên.
Rõ ràng lúc này Lãnh Tinh Tà đang mượn cớ gây sự, cố ý làm khó Diệp Thiên. Nếu cậu đồng ý, với thực lực của Lãnh Tinh Tà thì một chưởng có thể dễ dàng nghiền nát nguyên anh tứ phẩm như cậu.
Nhưng nếu Diệp Thiên không đồng ý thì nghĩa là tự thừa nhận mình không có tư cách tham gia đội ngũ, chỉ có thể lặng lẽ bỏ đi.
Dù lựa chọn như thế nào, thì đối với Diệp Thiên cũng là đường chết, tiến không được mà lùi không xong.
Mọi sự chú ý đều đổ dồn về phía Diệp Thiên, số ít thì muốn xem Diệp Thiên trả lời thế nào, còn số nhiều thì muốn xem trò cười của cậu.
Dù sao thì trong những đội ngũ đi đoạt báu vật như thế này, ai có thực lực càng mạnh thì càng có quyền lên tiếng, Lãnh Tinh Tà có thực lực mạnh thứ hai trong đội ngũ, nên những người còn lại không có tư cách phản bác hắn.
Long Tuyết Viên đương nhiên hiểu ngay mục đích của Lãnh Tinh Tà, cô ta nhíu mày đứng lên.
"Anh Lãnh, anh Diệp từ xa đến là khách, nếu đã lựa chọn tham gia đội ngũ của chúng ta thì đương nhiên là rất có thành ý. Huống hồ, tu vi nguyên anh tứ phẩm của anh ấy cũng đạt yêu cầu về thực lực của đội ngũ, cần gì phải kiểm tra?".
Lãnh Tinh Tà chỉ mỉm cười, dịu giọng nói với Long Tuyết Viên: "Tuyết Viên, nếu cậu ta xuất thân từ thế giới trung tâm Ngân Hà, thì quả thực tu vi nguyên anh tứ phẩm là đủ".
"Nhưng vừa nãy cậu ta cũng đã nói là cậu ta đến từ bên ngoài thế giới trung tâm Ngân Hà ".
"Em phải biết rằng, cùng một cấp bậc, nhưng tu sĩ của thế giới trung tâm Ngân Hà đủ để nghiền nát tu sĩ bên ngoài".
"Lần này chúng ta phải đối mặt với toàn tu sĩ cường giả đến từ thế giới trung tâm Ngân Hà, thế nên anh bắt buộc phải kiểm tra xem cậu ta có đủ năng lực chống lại những người này hay không".
"Nếu không có năng lực thì đuổi ra khỏi đội ngũ, có những lúc, một người có khả năng làm liên lụy cả một đội đấy".
Những lời nói của Lãnh Tinh Tà khiến Long Tuyết Viên đanh mắt lại, nhưng nhất thời, cô ta không tìm được bất cứ lý do nào để phản bác.
Chuyến đi đến núi Vân Vụ lần này quả thực quá quan trọng, nếu có thể thuận lợi lấy được một số thiên tài địa bảo tăng cường tu vi, thậm chí lấy được "suối thần linh lực" trong truyền thuyết ở núi Vân Vụ, thì chắc chắn có thể đột phá lên cảnh giới cao hơn, tỉ lệ để trở nên nổi bật trong đợt tuyển chọn của Kiếm Tông sẽ là 80%.
Nhất thời, cho dù cô ta muốn nói đỡ cho Diệp Thiên thì cũng trở nên do dự, dù sao thì một bên là tiền đồ rộng mở của cô ta, một bên là thanh niên trẻ tuổi mới gặp nhau chưa được nửa tiếng.
Đúng lúc này, Diệp Thiên lên tiếng.
Cậu ngước mắt lên nhìn Lãnh Tinh Tà, bình thản nói: "Lần lập đội này là do anh phát động? Anh là thủ lĩnh sao?".
Lãnh Tinh Tà không hiểu Diệp Thiên có ý gì, nhưng vẫn bình thản đáp: "Lần lập đội này do bố của Tuyết Viên phát động, ông ấy là thủ lĩnh!".
"Thế à?", Diệp Thiên nghe xong liền hừ khẽ một tiếng.
"Nếu anh đã không phải thủ lĩnh, thì có tư cách gì mà nghi ngờ thực lực của tôi? Sao tôi phải chứng minh năng lực với anh chứ?".
"Chính chủ còn chưa lên tiếng, không đến lượt anh nhiều lời!".
Diệp Thiên vừa dứt lời, cả đại sảnh lập tức im phăng phắc, hóa thần tứ phẩm vẫn luôn nhắm mắt dưỡng thần, ngồi im bất động, cũng phải mở mắt liếc nhìn.
Không ai ngờ Diệp Thiên lại dám nói với Lãnh Tinh Tà những lời như vậy.
Phải biết rằng, Lãnh Tinh Tà là thanh niên tuấn kiệt hạng nhất ở sao Khâu Dương, mới 31 tuổi nhưng đã tu thành nguyên anh bát phẩm, có thể nói là nổi bật nhất trong số những người cùng tuổi, đã được chọn sẵn là đệ tử nòng cốt của Kiếm Tông, địa vị thậm chí không hề kém cạnh một số tán tu hóa thần.
Diệp Thiên chỉ là một nguyên anh tứ phẩm tép riu mà cũng dám cãi tay đôi với hắn, ăn nói không chút khách khí, khiến hắn mất mặt trước tất cả mọi người, khiến bọn họ phải ngã ngửa.
Ngay cả Long Tuyết Viên cũng nhíu mày, cảm thấy hơi đau đầu.
Nếu là trước đó thì cô ta có thể dựa vào giao tình với Lãnh Tinh Tà để nói đỡ cho Diệp Thiên mấy câu, ém chuyện này xuống. Nhưng bây giờ, Diệp Thiên đã hoàn toàn trở mặt với Lãnh Tinh Tà, nếu hắn không có phản ứng thì sau này trên sao Khâu Dương rộng lớn, hắn biết để mặt mũi vào đâu?
"Ranh con, cậu nói cái gì?".
Ánh mắt Lãnh Tinh Tà đã trầm xuống.
"Tuy tôi không phải thủ lĩnh, nhưng cũng là một trong số những người đảm nhiệm sức chiến đấu của đội ngũ, có quyền khảo sát thực lực của các thành viên".
"Cậu bảo tôi nhiều lời, có phải những lời tôi nói trước đó vẫn còn quá khách khí không?".
Dứt lời, toàn thân Lãnh Tinh Tà tỏa ra chân lực cuồn cuộn, cả câu lạc bộ tư nhân run lên bần bật.
Cảm giác chèn ép khủng khiếp giống như Thái Sơn áp đỉnh, tràn hết về phía Diệp Thiên.
"Anh Lãnh!".
Đúng lúc này, Long Tuyết Viên bước tới bên cạnh Diệp Thiên, trên người tỏa ra khí thế, chặn luồng công kích của Lãnh Tinh Tà lại.
Sau đó cô ta nhìn về phía Lãnh Tinh Tà, giọng nói có chút van nài: "Hôm nay là ngày mọi người lập đội làm quen, cần gì phải động thủ làm tổn thương đến hòa khí chứ?".
"Nể mặt em, mỗi bên nhường nhịn nhau một chút. Nếu trước đó anh Diệp có chỗ nào đắc tội với anh, em thay mặt anh ấy xin lỗi anh trước, thế nào?".
Lãnh Tinh Tà đã nổi lên ý định giết người với Diệp Thiên, nhưng lúc này mỹ nhân ở ngay trước mặt, hắn cũng không tiện ra tay.
Để được ôm mỹ nhân về, cuối cùng hắn chỉ khẽ hừ một tiếng, thu lại khí thế rợp trời.
"Thằng nhãi họ Diệp, nể mặt Tuyết Viên, tôi tạm tha cho cậu!".
"Nếu trong lúc đoạt báu vật mà cậu có ý định kéo chân những người khác trong đội ngũ, thì tôi nhất định sẽ giết cậu không chút do dự!".
Giọng nói của hắn không hề tỏ vẻ tức giận, nhưng lại ẩn chứa sát khí vô cùng thuần túy, khiến mọi người chấn động.
Nhưng đúng lúc hắn định xoay người rời đi, thì giọng nói của Diệp Thiên bất ngờ vang lên.
"Còn muốn chờ đến lúc đoạt báu vật sao?".
"Anh cứ nghĩ cho kĩ xem hôm nay ra khỏi câu lạc bộ này kiểu gì đi".
Lãnh Tinh Tà nghe thấy thế liền khựng lại, lạnh lùng ngoảnh đầu.
"Cậu nói gì cơ?".
Diệp Thiên vẫn ngồi trên ghế, tay trái nâng chén trà, còn tay phải đang xòe năm ngón tay ra.
"Chẳng phải anh rất thích khảo nghiệm thực lực của người khác sao?".
"Vậy thì hôm nay tôi cũng sẽ khảo nghiệm thực lực của anh".
"Nếu đỡ một quyền của tôi mà không chết, thì tôi sẽ tha mạng cho anh".
Dứt lời, Diệp Thiên khẽ vung quyền phải ra.
"Ầm!".
Tiếng động đinh tai lập tức vang khắp bầu trời, chỉ thấy một lỗ hổng khổng lồ lan từ bàn tay của cậu ra, khiến mặt bàn, mặt sàn, trần nhà, bức tường và không gian đều sụp đổ, lan ra mấy nghìn mét.
Quyền kình đáng sợ như bão lớn quét qua, lan từ chính giữa câu lạc bộ ra tận đường phố bên ngoài. Một cái rãnh sâu hoắm kéo dài từ dưới chân Diệp Thiên ra, sâu không thấy đáy.
Còn Lãnh Tinh Tà được coi là thiên kiêu hạng nhất của sao Khâu Dương thì đã biến mất tăm, hóa thành những mảnh vụn vô danh.
Xung quanh lập tức im lặng như tờ!