Mục lục
Cao thủ tu chân – Diệp Thiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong không trung, duy chỉ có Bắc Kiếm Lương là đứng im nhìn Yêu Hoàng Thánh Tượng Đồ trước mặt. Ông ta trầm ngâm một hồi lâu.

“Tông chủ”, đại trưởng lão nhìn Bắc Kiếm Lương: “Đội quân đoạt bảo núi Vân Vụ thường là các tu môn rải rác. Yêu Hoàng Điện muốn khóa họ lại là vì mục đích gì?”

Kiếm Bắc lương lắc đầu: “Ý đồ của họ, sao tôi có thể biết được cơ chứ?”

Thế nhưng một lúc sau ông ta bèn lên tiếng.

“Thế nhưng dù sao cũng là người của Yêu Hoàng Điện mà, chúng ta đã nhận lệnh rồi thì phải làm theo thôi”.

“Dù sao tôi cũng bị ép, tới khi đó nếu chính chủ mà có định tội thì cũng sẽ không tìm chúng ta đâu, chỉ tìm Yêu Hoàng Điện thôi”.

“Chính chủ sao?”, nghe tới đây đại trưởng lão lập tức phản ứng lại : “Ý ông nói là người của Diệp tộc à?”

Kiếm Bắc Lương nhếch miệng cười lạnh lùng: “Mặc dù Yêu Hoàng Điện mạnh nhưng trước Diệp tộc thì vẫn chỉ là con sâu cái kiến mà thôi”

“Diệp tộc hàng trăm nghìn năm qua mặc dù Diệp Kình Thương biến mất nhưng vẫn là một tỏng lục đại tiên tộc, hơn nữa còn có thực lực đế cấp thật sự”

“Nếu như để Diệp tộc biết được thì sẽ bất lợi cho Yêu Hoàng Điện. Họ sẽ đối phó thế nào với Yêu Hoàng Điện đây?”

Đám đông im lặng. Bọn họ biets rõ, dù là Diệp tộc hay là Yêu Hoàng Điện thì họ đều không thể gây sự. Điều duy nhất là ngồi quan sát họ chiến đấu với nhau và tự tìm cách cứu sống mình.

Đây cũng là điều mà thế lực hạng hai thuộc vòng ngoài của thế giới ngân hà trung tâm có thể làm được.

Khoảng thời gian hai ngày đã tới. Sáng nay, Diệp Thiên tỉnh dậy. Bên cạnh một đội ngũ người và ngựa đã chuẩn bị sẵn sàng. Đó chính là tiểu đội đoạt bảo do Long Tuyết Viên và Long Huyền Tử tập hợp.

Tiểu đôi này vốn do Long Huyền Tử đứng đầu nhưng giờ Long Huyền Tử đang đợi lệnh của Diệp Thiên.

“Diệp thần tử, chúng ta khi nào xuất phát?”

Những tu sĩ khác không dám có ý kiến gì. Dù sao thì Diệp Thiên có thể giết được cả một vị hóa thần cửu phẩm cơ mà. Thế nên ai dám hỗn chứ?

“Giờ xuất phát thôi”

Diệp Thiên gật đầu với Long Huyền Tử sau đó đứng giữa đội. Long Huyền Tử hiểu yes bèn phất tay, một đường không gian hiện ra.

Diệp Thiên bước vào đường không gian. Long Huyền Tử và Long Tuyết Viên cũng đi theo. Tất cả cùng đi tầm nửa tiếng thì tới một thế giới đầy rừng rậm và núi cao trùng điệp với mây trắng che kín đỉnh.

Xung quanh núi cao, từng đường khí lưu bay quanh giống như một biern mây. Đỉnh Vân Vụ mơ hồ xuất hiện trước mắt. Diệp Thiên biết bọn họ đã tới nơi.

Bên ngoài đỉnh Vân Vụ là một lớp ánh sáng màu trắng nhạt. Rõ ràng đó là kết giới, đang bao trùm ngọn núi. Đoàn người Diệp Thiên đi tới bên ngoài kết giới mới dừng lại.

Bên ngoài đã có hàng nghìn đội quân đoạt bảo tập trung. Đầu người lổm nhổm, vô cùng náo nhiệt.

Mỗi một đột đều có một vị kỳ nguyên anh, trong đó có sáu đội mà mỗi đội có một vị kỳ hóa thần. Và đây cũng là sáu đội có lực chiến đấu mạnh nhất ở đây.

Nhưng Diệp Thiên chẳng bận tâm. Với thực lực hiện tại của cậu, những tu sĩ dưới cửu phẩm hóa thần thì cậu không còn hứng thú nữa.

Ánh mắt cậu liếc nhìn đám đông. Cậu nhìn vào ngọn núi trong kết giới. ở đó cậu quán sát được một làn sóng động kỳ lạ. Cậu cảm thấy có thứ gì đó có thể bùng nổ bất cứ lúc nào từ dưới núi.

Cơ thể cậu cũng bị thứ gì đó dụ dỗ giống khiến cậu dao động.

“Đây là...”

Cậu tối mặt, một lúc sau biểu cảm của cậu càng trở nên kinh ngạc hơn.

“Là cửu u ma khí sao?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK