Chương 1640
“Đúng là anh ấy. Chị lấy video này ở đâu vậy?”
“Là anh ấy thật, anh ấy quay lại rồi?”, Vương Viện Viện không trả lời, cất điện thoại đi, ánh mắt không ngừng dao động như đang hồi tưởng lại điều gì đó.
Thấy vẻ mặt của Vương Viện Viện, sự nghi hoặc trong mắt Lục Điềm Hi lại càng rõ hơn. Cô ấy kéo tay Vương Viện Viện, gặng hỏi: “Chị, video này chắc là buổi lễ kỷ niệm thành lập trường lúc trước, vậy có phải anh Diệp Thiên cũng từng rất nổi tiếng trong trường không?”
Cô ấy có quan hệ rất thân với Vương Viện Viện. Trong Hội học sinh, Vương Viện Viện cũng rất quan tâm tới Lục Điềm Hi. Theo những gì mà cô ấy biết về tính cách của Vương Viện Viện, nếu chỉ là người bình thường, trong điện thoại của Vương Viện Viện sẽ không lưu video của đối phương.
Diệp Thiên xuất hiện trong điện thoại của Vương Viện Viện,
điều này chứng tỏ Diệp thiên từng là người có mặt mũi, danh tiếng không hề thấp trong trường Tam Trung.
Đồng tử của Vương Viện Viện hơi sáng lên, đem theo chút ánh sáng kỳ lạ, dường như trở về với khoảng thời gian hơn một năm trước của trường Tam Trung.
“Tiểu Hi, đàn anh Diệp Thiên không chỉ từng nổi tiếng trong trường, vào khoảng thời gian đó, cho dù là đám người như anh Âu, anh Vương đều xếp sau anh Diệp Thiên một bậc.
Nói đến đây, giọng của vương Viện Viện hơi ngừng lại.
“Vào thời gian ấy anh Diệp Thiên không hổ là học sinh đứng đầu của trường tam Trung, không ai có thể so
“Từng là học sinh đứng đầu Tam Trung, không ai sánh được?
Lục Điềm Hi chưa từng thấy Vương Viện Viện đánh giá ai như vậy cả. Mặc dù khi nhắc tới mấy người Âu Hạo Thần, Vương Hiên, Vương Viện Viện có đánh giá rất cao, tỏ ra sùng báo nhưng vẫn không đến mức này.
Chỉ một câu nói ngắn gọn, Lục Điềm Hi có thể cảm nhận được sự sùng bái và thán phục của Vương Viện Viện dành cho Diệp Thiên.
“Đàn anh Diệp Thiên lợi hại đến vậy sao?”
Cô ấy vẫn không dám tin cho lắm.
Vương Viện Viện khẽ mỉm cười, lắc
đầu: “Anh ấy đâu chỉ lợi hại, mà là vô cùng lợi hại!”
“Khoảng thời gian anh ấy còn học trong trường có thể nói là đánh đâu thắng đó, bất luận là anh Âu hay anh Vương, cả hai đều bị anh ấy chấn áp!”
Vương Viện Viện nhìn về phía bồn cỏ, hồi tưởng lại, kể cho Lục Điềm Hi nghe những câu chuyện đã qua của Diệp Thiên.
“Anh Diệp Thiên chuyển đến trường mình năm lớp 12, khi đó, anh ấy không có tiếng tăm gì trong trường, người biết đến anh ấy chỉ đếm trên đầu ngón tay, nhưng vì vài chuyện phát sinh sau này đã khiến tên tuổi của Diệp Thiên trở nên nổi tiếng, ai ai cũng biết. Thậm chí, người từng được các học sinh phong làm nam thần hàng đầu của trường như anh Âu cũng bị Diệp Thiên vượt mặt!”
“Chuyện thứ nhất, anh ấy ra mặt giúp đỡ câu lạc bộ Tán Thủ của trường”.
“Khi ấy, anh Âu và anh Vương là người dẫn dắt câu lạc bộ Tán Thủ của trường ta, vừa hay gặp đội Karate của trường Nhất Trung – Thành Môn đến trường mình giao lưu học hỏi!”
“Nhưng ai ngờ rằng, người nào trong đội karate của trường Thành Môn đều hống hách, ngang ngược, trực tiếp đề nghị muốn đọ sức với câu lạc bộ tán thủ trường ta. Lúc đó, anh Âu và anh Vương đều ra mặt nhưng ai cũng bị đội trưởng đội karate đánh bại trong vài đường quyền”.