Mục lục
Cao thủ tu chân – Diệp Thiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Tôi không đồng ý!”.

Các dãy núi xung quanh cung điện hiền giả đều vang vọng tiếng gào rát cổ bỏng họng của Âu Nhã Nhược. Dường như cô ta đang xả hết những tủi nhục và phẫn hận phải chịu đựng trong thời gian này, gần như khóc gào lên.

“Nhã Nhược, em nói cái gì?”.

Lệ Thắng Đông đã coi Âu Nhã Nhược là của riêng của mình từ lâu, bây giờ thấy cô ta có phản ứng như vậy, trong lòng lập tức trở nên lạnh lẽo, đôi mắt như phủ sương.

“Tôi nói tôi không muốn lấy anh!”.

Âu Nhã Nhược hét lên những lời từ tận đáy lòng, giờ phút này, cô ta không còn sợ hãi nữa. Cho dù có chết, cô ta cũng không muốn dối lòng mình.

Dứt lời, cô ta sải bước, nhưng không phải đi về phía Lệ Thắng Đông, mà lảo đảo đứng bên cạnh Diệp Thiên.

Lệ Thắng Đông thấy thế, ánh mắt lập tức bắn ra sát khí.

Trong ngày nạp thiếp, đối tượng nạp thiếp của hắn lại công khai nuốt lời, hơn nữa còn đứng bên cạnh một người đàn ông khác. Như vậy thì khác gì cắm cho hắn một cái sừng vừa to vừa dài, khiến hắn cảm thấy khó chấp nhận hơn là giết hắn.

Sự nhục nhã và tức giận trào dâng, hắn liếc mắt nhìn về phía Âu Nhã Nhược, đôi mắt gần như muốn phun ra lửa.

“Hóa ra Diệp Lăng Thiên chính là Diệp Thiên mà cô nói?”.

Hắn vừa nói vừa đưa mắt sang nhìn Diệp Thiên, đôi mắt hơi nheo lại.

“Dám cướp người phụ nữ của tao, chán sống à?”.

Sự nhục nhã và tức giận khiến hắn mất hết lý trí, lập tức quát lớn một tiếng, vỗ một chưởng về phía Diệp Thiên.

Chưởng phong lướt qua, lập tức kéo theo một lưỡi lửa dài, đây chính là kĩ pháp truyền thừa của Hỏa Đức Tông, Đại Tung Diệm Chưởng!

Cùng với chưởng phong xao động, lưỡi lửa cũng kéo ra một chưởng ấn màu đỏ to một trăm mét trong hư không, mang theo khí tức bỏng rát, ập về phía Diệp Thiên và Âu Nhã Nhược.

Hắn phải thiêu chết đôi “cẩu nam nữ” này, thiêu trụi thành tro!

Nhưng đúng lúc ra chưởng, hắn đã nhìn thấy vẻ mặt của Diệp Thiên, trong sự bình thản còn mang theo ý khinh miệt.

Chẳng khác nào nhìn một con kiến.

Sau đó, chỉ thấy Diệp Thiên giơ bàn tay lên, khẽ điểm một cái vào chính giữa chưởng ấn lửa.

“Phập!”.

Một tiếng động khẽ vang lên, chưởng ấn lửa cực kì rắn chắc dễ dàng bị xuyên thủng như một tờ giấy, sau đó một luồng chỉ phong sắc bén xao động, dưới ánh nhìn chăm chú của mọi người, xuyên qua hư không, đâm vào giữa trán Lệ Thắng Đông.

“Rầm!”.

Lệ Thắng Đông lập tức ngã ngửa ra sau, cứ thế va mạnh xuống đất, mất mạng!

Thiên tài tu tiên với tu vi kim đan nhất phẩm, đủ để xếp vào tốp mười bảng thiên kiêu của dải Ngân Hà, thiếu tông chủ Hỏa Đức Tông tiền đồ rực rỡ, đã bị một ngón tay điểm cho vỡ tung đầu, thậm chí linh hồn của hắn cũng bị tiêu diệt sạch sẽ không còn gì.

Các khách mời đang có mặt đều đờ người ra, chỉ cảm thấy vô cùng khó tin. Bọn họ không ngờ thiếu tông chủ của Hỏa Đức Tông lại không chống nổi một đòn của Diệp Thiên, lại càng không ngờ Diệp Thiên dám giết người trong bữa tiệc của Hỏa Đức Tông.

Còn Âu Nhã Nhược cũng nhất thời ngây ra, tuy cô ta rất ghét Lệ Thắng Đông, nhưng không thể phủ nhận hắn quả thực rất mạnh, so với Thôi Cách từng đến sao Tử Khúc thì mạnh hơn không ít.

Theo cô ta thì Diệp Thiên và Lệ Thắng Đông cũng một chín một mười với nhau, nhưng bây giờ, Diệp Thiên chỉ tung một đòn đã dễ dàng giết chết Lệ Thắng Đông?

Mọi chuyện xảy ra quá nhanh, tất cả mọi người đều không kịp phản ứng, mãi một lúc sau, Lệ Tà đang đứng trước cung điện hiền giả mới gầm lên giận dữ, phi thân bay tới.

Ông ta lao vút tới, một bước chân mấy trăm mét, hạ xuống bên cạnh Lệ Thắng Đông. Khi phát hiện Lệ Thắng Đông đã chết hẳn, đôi mắt ông ta lập tức bắn ra sát khí.

"Diệp Lăng Thiên, cậu dám giết con trai tôi?".

Ông ta ngoảnh lại nhìn Diệp Thiên, sát khí cuồn cuộn quanh người, dường như hóa thành thực thể, cuốn tung mọi thứ.

Trong chớp mắt, tất cả khách mời đang có mặt đều có cảm giác như rơi xuống hầm băng, tay chân cứng ngắc. Một số tu sĩ có tu vi hơi yếu còn lùi lại thật xa, không dám lại gần.

"Thần anh bát biến?".

Cảm nhận được khí tức của Lệ Tà, ánh mắt Diệp Thiên hơi thay đổi, nhưng không hề bất ngờ.

Năm trăm năm trước, Lệ Tà khiêu chiến với Dương Diệt Sinh, chỉ kém hơn một bậc, bây giờ sở hữu thực lực này cũng nằm trong dự liệu của cậu.

Khoảnh khắc Lệ Tà phóng ra sát khí, cậu giơ tay lên, kéo Âu Nhã Nhược ra đằng sau, chặn hết luồng sát khí khủng khiếp này lại.

Thấy Diệp Thiên vẫn đứng bất động, thậm chí không lùi lại một bước, Lệ Tà cũng biến sắc. Ông ta không vội ra tay mà trầm giọng quát: "Diệp Lăng Thiên, Hỏa Đức Tông chúng tôi với cậu trước giờ không thù không oán, tại sao cậu lại giết đứa con trai độc nhất của tôi? Cậu độc ác quá đấy!".

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK