Mục lục
Cao thủ tu chân – Diệp Thiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trên Trái Đất, video kia vẫn tiếp tục phát trên toàn cầu.

Ông lão mặc Hoa phục trên màn hình chính là tổng hội trưởng của hiệp hội người siêu năng, Mạc Đẳng Nhàn.

Mạc Đẳng Nhàn lợi dụng kỹ thuật thông tin vượt xa các nước trên Trái Đất của hiệp hội người siêu năng, công phá mạng lưới thông tin các nước, chiếu hình ảnh của mình đến khắp các thành phố lớn trên thế giới.

Mục đích ông ta làm vậy là tuyên chiến với điện Đế Vương trước tất cả người dân của Trái Đất.

Bây giờ, những lời nói của ông ta đã được phát sóng toàn bộ, tất cả mọi người đã biết chuyện hiệp hội người siêu năng sắp phá hủy Lư Thành, người Lư Thành cũng có đủ thời gian để rút lui.

Như vậy vừa có thể cho thấy thực lực đáng sợ của Trường Xuân Đạo Môn đứng sau hiệp hội người siêu năng, khiến mọi sinh linh trên Trái Đất khiếp sợ, lại vừa cho thấy bọn họ chỉ nhằm vào điện Đế Vương chứ tuyệt đối không lạm sát người vô tội.

Tiếp theo đây, bọn họ sẽ nhổ tận gốc các phân bộ của điện Đế Vương trước mặt các nước trên thế giới, đồng thời trở thành chúa tể thực sự của Trái Đất.

Tuy các thế lực tu tiên khác cũng rất có hứng thú với Trái Đất, nhưng vẫn còn do dự, chỉ có hiệp hội người siêu năng là trực tiếp tuyên bố khai chiến với điện Đế Vương, làm con chim đầu đàn.

Như vậy, chờ sau khi hiệp hội người siêu năng đánh bại được điện Đế Vương, các thế lực tu tiên khác muốn chia chác thì cũng phải nhìn sắc mặt của hiệp hội người siêu năng và Trường Xuân Đạo Môn.

Việc công bố toàn cầu như vậy đúng là một mũi tên trúng ba đích.

"Tấn công Lư Thành?".

Các quan chức của Lư Thành đã lòng nóng như lửa đốt, video này mới công bố chưa được bao lâu, các quan chức Lư Thành đã mở cuộc họp khẩn cấp.

Lúc này, hầu như tất cả quan chức cấp sở trở lên đều có mặt đông đủ, thảo luận nảy lửa về vụ tấn công sắp tới. Tất cả mọi người đều đồng ý sơ tán hơn chục triệu người dân của Lư Thành.

Một người đàn ông dung mạo tuấn tú, vẻ mặt đanh lại, thoạt nhìn khoảng 30 tuổi, đang ngồi ở vị trí những quan chức hàng đầu của Lư Thành.

Đây chính là người số hai của Lư Thành, mới được thăng chức, cũng là người trẻ nhất trong bộ máy chính quyền của Lư Thành.

Nếu Diệp Thiên ở đây thì chắc chắn sẽ lập tức nhận ra anh ta.

Anh ta tên Âu Hạo Thần, là một thiên tài đỉnh cấp từng cọ xát nhiều lần với Diệp Thiên ở Lư Thành, cũng được coi là bạn học của anh.

Sau khi tốt nghiệp Hoa Thanh, Âu Hạo Thần đã tìm một người bạn gái, tuy không xinh đẹp bằng Cố Giai Lệ, nhưng cũng là mỹ nhân nghìn người có một, là hoa khôi của khoa. Đặc biệt, bố của cô gái này là bộ trưởng của một bộ nào đó ở thủ đô, quyền cao chức trọng.

Âu Hạo Thần dựa vào bố vợ thăng tiến nhanh chóng, chỉ mất gần tám năm đã đi từ dưới đáy lên, năm nay 31 tuổi đã đảm nhiệm vị trí thứ hai của Lư Thành, so với các quan chức khác đã được coi là tốc độ tên lửa.

Trong thời đại tu sĩ vô kể, võ giả khắp nơi như bây giờ, Âu Hạo Thần với thân phận quan chức số hai ở Lư Thành cũng được coi là chư hầu một phương, được nhiều người kính ngưỡng. Đúng lúc anh ta muốn thi triển quyền cước, tạo dựng thành tích, thì lại xảy ra chuyện này.

Nếu Lư Thành bị phá hủy, thì quan chức số hai của Lư Thành như anh ta sẽ trở thành trò cười. Tuy anh ta có thể dựa vào mối quan hệ của bố vợ để leo lên làm quan lớn ở thành phố khác, nhưng cũng phải mất ít nhất mấy năm.

Quan trường như chiến trường, thời gian mấy năm có khả năng xảy ra rất nhiều biến số, nhỡ lúc đó bố vợ anh ta đến tuổi về hưu, thì ai có thể giúp anh ta lên như diều gặp gió được nữa?

"Diệp Thiên, lại là vì anh!".

Âu Hạo Thần ngồi ở ghế dựa, nắm tay siết chặt, nghĩ đến người bạn học cũ khiến bản thân phải sinh lòng tuyệt vọng kia, anh ta lại càng tức giận hơn.

"Anh đã biến mất 10 năm, tại sao còn trở về?".

Anh ta gầm thét trong lòng, nhưng dù phẫn hận đến đâu, chỉ cần nghĩ đến khuôn mặt lạnh nhạt đẹp trai kia, anh ta lại thầm cảm thấy run rẩy.

"Cậu Âu!".

Một vị cục trưởng ở bên cạnh nói với Âu Hạo Thần: "Chúng ta nên nói với người dân sao đây?".

Âu Hạo Thần trầm ngâm một lát mới nhỏ giọng đáp: "Đối phương là hiệp hội người siêu năng, có tinh cầu ngoài chống lưng, chắc chắn không dễ đối phó!".

"Trước tiên cứ ban bố lệnh sơ tán với người dân Lư Thành, rồi thông báo với trung tâm, dù thế nào cũng không được để xảy ra tình trạng thương vong quy mô lớn".

Những người khác nghe thấy thế đều gật đầu, ai nấy bắt tay vào làm việc của mình, thông báo với toàn thành phố.

Còn Âu Hạo Thần trở nên im lặng, ánh mắt cũng thâm sâu hơn mấy phần.

"Diệp Thiên, chẳng phải anh được gọi là anh hùng của Trái Đất sao? Có giỏi thì anh lại ra mặt cứu Lư Thành xem nào!".

"Trước kia, tôi vô số lần hi vọng anh chết dưới chân kẻ địch, bởi vì như vậy tôi mới có thể trở nên nhẹ nhõm".

"Nhưng lần này thì khác, tôi hi vọng anh sẽ thắng, bảo vệ được Lư Thành".

So với tâm trạng phức tạp của Âu Hạo Thần, những người khác sau khi xem video này đều biến sắc kinh hãi.

Thủ đô, trụ sở chính của điện Đế Vương, những người thân quen với Diệp Thiên xem xong video này đều sửng sốt ngẩn người.

Bởi vì vừa nãy Mạc Đẳng Nhàn nhắc đến Diệp Thiên, còn nói đã biết Diệp Thiên trở về. Đối với bọn họ thì tin này chẳng khác nào sét đánh ngang tai.

"Mẹ!".

Diệp Tinh vóc dáng thẳng tắp, gương mặt cương nghị, nhìn về phía Diệp Vân Long và Thi Tú Vân ở bên cạnh, tỏ vẻ ngạc nhiên.

"Vừa nãy Mạc Đẳng Nhàn nói anh đã trở về".

Hiện giờ Diệp Tinh đã là tu sĩ cảnh giới kim đan. Sau khi Diệp Thiên rời khỏi Trái Đất không lâu, anh ta dựa vào việc hồi phục linh lực của Trái Đất, đánh thức hoàn toàn thiên phú tu luyện, hợp nhất hai võ mạch, trở thành thể chất tu luyện tuyệt vời cực kỳ hiếm gặp trong vũ trụ, một bước lên trời.

"Vừa nãy ông ta quả thực nói như vậy!".

Sắc mặt Diệp Vân Long đanh lại, hơi kinh ngạc nói: "Tiểu Thiên rời khỏi Trái Đất hơn 10 năm, bặt vô âm tín, nó trở về thật rồi sao?".

Ngay cả Thi Tú Vân luôn nhớ nhung Diệp Thiên cũng tỏ vẻ không tin, Diệp Thiên đã rời khỏi Trái Đất quá lâu, ngay cả bà ấy cũng không dám tin anh đã trở về.

Còn hai phó điện chủ của điện Đế Vương là Tây Huyền và Thường Phong thì đứng ở bên cạnh, sắc mặt ngưng trọng.

"Tạm không bàn đến việc điện chủ đã về hay chưa, việc đối phương phát động tấn công là chuyện không thể phản bác. Việc chúng ta cần làm bây giờ là nghĩ cách đỡ đòn cho Lư Thành. Dù sao ở đó cũng có phân bộ của điện Đế Vương chúng ta".

Một người khác đứng bên cạnh bọn họ lại lắc đầu, nhỏ giọng đáp: "Phó điện chủ Tây Huyền, phó điện chủ Thường Phong, đợt tấn công này đến từ mẫu hạm ngoài hành tinh của hiệp hội người siêu năng, năng lượng của nó còn mạnh hơn cả hóa thần. Muốn ngăn nó thì ít nhất cũng phải có tu vi hóa thần thần phẩm, nếu không sẽ thịt nát xương tan".

"Chúng ta lấy gì để chống lại đây?".

Người này là một tán tu vũ trụ, tu vi cũng đạt tới hóa thần, sau khi đến Trái Đất liền gia nhập vào điện Đế Vương.

Nhưng lúc này, ngữ khí của ông ta có chút trầm thấp, ngầm tỏ vẻ bất mãn.

Lúc trước ông ta gia nhập điện Đế Vương thuần túy là do nể mặt Tây Huyền và Thường Phong, còn đối với vị điện chủ chưa bao giờ gặp mặt thì ông ta không chút hảo cảm.

Bây giờ điện Đế Vương gặp đại nạn, hiệp hội người siêu năng tuyên chiến toàn diện mà vị điện chủ này vẫn chưa ra mặt, chẳng phải không chút trách nhiệm sao?

Ông ta cảm thấy điện Đế Vương như vậy, ông ta không ở lại cũng được.

Tây Huyền và Thường Phong nghe xong chỉ im lặng, hiện giờ bọn họ là người mạnh nhất điện Đế Vương, nhưng trong tám năm nay, tu vi của bọn họ cũng chỉ lên hóa thần bát phẩm, muốn chống lại đòn tấn công của một mẫu hạm ngoài hành tinh thì đúng là chuyện hoang đường.

"Thông báo với tất cả thành viên điện Đế Vương ở phân bộ Lư Thành, giúp đỡ người dân sơ tán, bỏ lại phân bộ điện Đế Vương ở Lư Thành".

Cuối cùng, Tây Huyền và Thường Phong chỉ đành hạ một mệnh lệnh bất đắc dĩ như vậy.

Còn đám Diệp Vân Long, Thi Tú Vân, Diệp Tinh chỉ cúi đầu im lặng, bởi vì chiến đấu với thế lực tu tiên ngoài hành tinh đã vượt quá phạm trù hiểu biết của bọn họ.

Trong suy nghĩ của vô số người đang cảm thấy Lư Thành nguy trong sớm tối thì một ngày chớp mắt là qua. Do lần tấn công này công bố với toàn thế giới, các nước trên toàn thế giới đều rất quan tâm, lần lượt phái những máy móc chụp ảnh tân tiến nhất đến vùng ven của Lư Thành để trực tiếp toàn cầu. Chín mươi chín phần trăm người dân trên thế giới cũng theo dõi vụ tấn công này.

Giữa trưa ngày thứ hai theo lời Mạc Đẳng Nhàn, một chùm sáng năng lượng đỏ tươi đến theo đúng hẹn, lướt qua hư không vũ trụ, sau đó xuyên qua tầng khí quyển của Trái Đất, nhằm thẳng vào Lư Thành.

"Vèo!".

Chùm sáng khổng lồ như ánh sáng của thần chết, mang theo vô số phân tử năng lượng cuồng bạo, giáng xuống Lư Thành. Tuy lúc này tất cả người dân Lư Thành đã được sơ tán, nhưng vẫn có vô số người nơm nớp sợ hãi.

Đó là nhà cửa mà bọn họ đã sinh sống bao đời.

Ở một thành trấn nhỏ cách Lư Thành mấy chục kilomet, một cô gái cao gầy ăn mặc giản dị, dung mạo xinh đẹp tuyệt trần, đang đứng sững như trời trồng, nhìn về phía bầu trời bị màu đỏ tươi bao trùm, khóe mắt trào ra giọt lệ.

"A Thiên, anh vẫn chưa trở về sao?".

"Lư Thành của chúng ta, nơi chứa hồi ức của hai ta, sắp bị người ta hủy hoại rồi".

"Rốt cuộc anh đang ở đâu?".

Trong lúc cô ấy thì thào, chùm sáng màu đỏ tươi khổng lồ kia đã sà xuống Lư Thành, mắt thấy sắp vùi lấp cả thành phố.

Đúng lúc này, trong hình ảnh trực tiếp bỗng xuất hiện một bóng người.

Bóng người này vừa khéo lăng không bay tới, cứ thế giẫm lên hư không, đối mặt với chùm năng lượng khổng lồ đang giáng từ trên trời xuống, chẳng khác nào chúa cứu thế.

"Ngoại vực tép tiu mà cũng dám phá hủy Lư Thành của ta?".

Dưới sự chứng kiến của vô số người, bóng người kia giơ bàn tay lên, khẽ điểm một cái vào chùm năng lượng khổng lồ kia.

Trong chớp mắt, thiên địa biến đổi!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK