Mục lục
Cao thủ tu chân – Diệp Thiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một buổi hôn lễ mà khiến bao nhiêu nước, bao nhiêu tông môn tới chúc mừng, có thể thấy điều này chưa từng diễn ra trong lịch sử.

Uy thế của Diệp Thiên càng tăng thì Độc Cô Cảnh Viêm càng lạnh lùng, sát ý càng mạnh. Bởi vì Diệp Thiên đạt tới mức này là dựa vào bốn kẻ kế thừa thần các bọn họ.

Bọn họ từng là những người quản chế trật tự của vũ trụ. Bất kỳ cao thủ nào cũng không thoát khỏi sự kiểm soát của họ. Mạnh như Diệp Kình Thương với nhiều lần tiếp cận họ mà cuối cùng vẫn bị họ liên thủ vây giết, mất đi cả sự huy hoàng.

Vậy mà Diệp Thiên đã phá vỡ quy luật đó, đánh bại bọn họ, thậm chí còn giết chết ba người, dẫm lên đầu, đạp len cổ bọn họ, ép họ xuống.

“Diệp Lăng Thiên”.

Nhìn cảnh tượng rực rỡ sắc đỏ, Độc Cô Cảnh Viêm cười lạnh: “Cứ hoan hô đi, vui mừng đi, tận hưỡng những ngày cuối cùng đi. Đợi hôn lễ vừa kết thúc tôi sẽ khiến các người được nếm thử mùi vì từ thiên đường rơi xuống địa ngục”.

Tại đỉnh Bắc Sơn, lúc này lễ đường đã được xây dựng xong. Diệp Thiên mặc áo chủ rể màu đỏ, đứng trước khu vực hành lễ.

Trước mặt anh là Hoa Lộng Ảnh, Yến Kinh Vũ, Tiếu Văn Nguyệt, Kỷ Nhược Yên, Lí Thanh Du, Mai Nhược Lãnh, Kỷ Nhược Tuyết, Nhậm Uyển Doanh – 8 cô gái, ai cũng mang phục sức, mặc đồ đỏ, trang điểm nhạt trông đẹp vô cùng.

Hoa Lộng Ảnh và Diệp Thiên từ nhỏ đã kết duyên nên là thanh mai trúc mã của anh.

Yến Khinh Vũ từ sau khi được Diệp Thiên cứu ở sa mạc, bị anh nhìn thấy hết cơ thể thì cũng nên duyên với anh.

Tiếu Văn Nguyệt quen Diệp Thiên ở Lư Thành. Hai người trải qua rất nhiều khó khăn thì cuối cùng cũng đã được ở cạnh nhau.

Kỷ Nhược Yên ban đầu khinh thường Diệp Thiên, cuối cùng cũng bị hạ gục bởi anh và sinh cho anh Kỷ Viêm.

Lý Thanh Du lần đầu gặp thì đã bị cuốn hút bởi vẻ phong sương của Diệp Thiên. Sau đó ở khu hang ma Phương Tây, cũng bị hạ gục cùng lúc như Kỷ Nhược Yên và bước vào thế giới của Diệp Thiên.

Mai Nhược Lãnh xuất thân từ Thái Dương Thần Điện, vốn có quan hệ đối địch với Diệp Thiên, cuối cùng vẫn gặp anh, giúp anh ở Tinh Ngân Chi Nhãn, sau đó được Diệp Thiên cứu, cuối cùng chỉ còn chỗ dựa duy nhất là chính anh.

Kỷ Nhược Tuyết khi hai mắt không thể nhìn thấy, được Diệp Thiên cứu thì từ đó chọn anh, trung thành với anh.

Nhậm Uyển Doanh là hoa khôi của trường đại học Tử Kim Hoa, xuất thân bình thường. Khi biết Diệp Thiên, anh đang giả dạng là một gã trong quán bar, thế nhưng cô không quá bận tâm thân phận của anh, vẫn theo đuổi tình yêu của mình. Sau cuộc chiến của Diệp Thiên với Thiên Luân, cô đã trợ lực cho chi nhánh của tập đoàn Lăng Thiên giúp Diệp Thiên gánh vác một phần giang sơn.

Tám cô gái này, cô nào cũng xinh đẹp giỏi giang cả. Hơn nữa điểm giống nhau của họ chính là đều yêu Diệp Thiên, nguyện cống hiến và hi sinh vì anh.

Đây cũng chính là lý do họ có thể cùng đứng ở lễ đường này. Người chủ hôn, Diệp Thiên giao cho Diệp Vân Long. Chuyện năm xưa bị Diệp Vân Long phế bỏ võ mạch, nội tình quá nhiều và phức tạp, dù Diệp Vân Long sai nhưng chuyện cũng đã qua, Diệp Thiên không còn cảm thấy tức giận nữa.

Tình cảm giữa hai bố con đã được hóa giải. Diệp Vân Long đứng giữa Diệp Thiên và tám cô gái, sau khi làm nghi thức thì để hai bên đọc lời thề quyết.

“Diệp Thiên, dù sinh lão bệnh tử, trẻ hay già, đẹp hay xấu đều nguyện bảo vệ họ, yêu thương họ, trung thành với học chứ?”

Diệp Thiên gật đầu không chút do dự: “Con nguyện ý”

Diệp Vân Long lập tức quay qua tám cô gái: “Các con dù mạnh khỏe hay ốm đau, dù giàu có hay nghèo hàn thì các con vẫn nguyện ý bên Diệp Thiên cả đời chứ”.

Tám cô gái cùng gật đầu và hô vang: “Con đồng ý”.

Diệp Vân Long mỉm cười hài lòng và nói với Diệp Thiên: “Bây giờ, con có thể hôn cô dâu của mình rồi”.

Dưới sự chứng kiến của quan khách, Diệp Thiên bèn thơm lên trán các cô gái. Những tràng vỗ tay nhiệt liệt vang lên thể hiện thành ý dành cho anh.

Ngày hôm nay, đế vương bất bại cuối cùng cũng trở thành một người đàn ông đích thực. Anh không còn một mình nữa, anh có gia đình, gánh nặng và trách nhiệm sẽ càng nhiều hơn.

Bên dưới lễ đường, Cố Giai Lệ, Tiêu Thiến Tuyết, Đàm Băng Băng, Lâm Hiểu Nguyễn cũng từng trải qua không ít sóng gió cùng Diệp Thiên, chỉ là có nhiều nguyên nhân khiến họ cuối cùng không đi đến cuối cùng với Diệp Thiên được.

Nhưng dù vậy, họ cũng không cảm thấy đố kỵ, tiếc nuối mà chỉ thật lòng chúc phúc cho anh. Có nhiều khi tình cảm không nhất định phải có kết quả, mọi người từng vào sinh ra tử cùng nhau rồi có thể được gặp mặt đã là đủ lắm rồi.

Hơn nữa bọn họ biết rõ rằng dù họ không phải là cô dâu của Diệp Thiên nhưng khi họ cần thì dù Diệp Thiên có ở chân trời góc bể nào cũng sẽ giúp họ. Như vậy thì cần mong cầu điều gì xa xỉ nữa đây?

Buổi hôn lễ này khách khứa vui vẻ, các cao thủ trong vũ trụ cũng reo vang, bầu không khí vô cùng náo nhiệt. Diệp Thiên là chú rể, dẫn tám cô gái đi kính rượu. Đi tới đâu cũng cạn ly, mặt cười rạng rỡ, không hề có ý khinh thường ai.

Sau khi đi hết một vòng thì Diệp Thiên rót một ly bước tới trước mặt Độc Cô Cảnh Viê: “Độc Cô Cảnh Viêm, tính ra nếu năm xưa bốn người các ông không làm thế với bố tôi thì chắc cũng không có tôi của ngày hôm nay. Ly rượu này, tôi mời ông”, nói xong anh uống cạn.

Lúc này vố số ánh mắt đổ dồn về phía hai người. Lạc Tông Diễm, Duẫn Tu Tuyệt, những tầng lớp cấp cao của Lăng Thiên Minh đều tối mặt, họ biến sắc khi nhìn Độc Cô Cảnh Viêm.

Độc Tô Cảnh Viêm là biến số lớn nhất của buổi tiệc. Những người khác đến chúc mừng cũng nhìn ông ta chăm chăm bằng ánh mắt dao động. Bọn họ cảm thấy kỳ vọng.

Hiện tại Lăng Thiên Minh bá đạo như vậy còn Độc Cô Cảnh Viêm chỉ có một mình và là người duy nhất có hi vọng còn lật đổ được Lăng Thiên Minh.

Độc Cô Cảnh Viêm chỉ mỉm cười khinh miệt, sau đó từ từ nâng ly.

“Ly rượu này tôi cũng mời cậu”, ông ta lật tay, ly rượu nghiêng xuống khiến rượu bắn tung tóe.

Đây không phải là mời rượu mà giống như đang tế lễ vậy. Lúc này, tất cả mọi người đều tái mặt, vào ngày hôn lễ của Diệp Thiên mà lại có người làm loạn sao?

Diệp Thiên không quá bận tâm, anh chỉ đặt ly rượu của mình xuống nhìn Độc Cô Cảnh Viêm.

“Hôn lễ của tôi đã xong. Tôi đã nói rồi, sau hôn lễ sẽ là trận quyết chiến của chúng ta. Giờ tới lúc rồi”.

“Ra tay đi”.

Độc Cô Cảnh Viêm khinh khỉnh nhìn anh bằng ánh mắt hằm hằm sát ý. Sức mạnh khủng khiếp trỗi dậy. Cả vùng núi lập tức rung động giống như ngày tận thế đang ập tới.

Rõ ràng ông ta không hề bận tâm tới những người khác mà chỉ chỉ thẳng tay về phía Diệp Thiên.

“Diệp Lăng Thiên, hãy để ân oán giữa Hỗn Độn Thần Tử và người kế thừa thần các được giải quyết trong ngày hôm nay đi. Lần này chúng ta cũng không cần phải cân nhắc tới tương lai nữa, chúng ta đều thuộc cảnh giới chưởng khống, hãy đấu nhau với thủ đoạn mà chưởng khống có đi. Chúng ta khởi động Tu La Lĩnh Vực, cùng quyết chiến một trận sinh tử".

Nói xong ông ta đạp chân xuống, sức mạnh kỳ dị phóng ra bao trùm lấy hai người và tạo một lớp cách biệt với những người xung quanh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK