"Càn Khôn Luyện Thần Ấn?".
Diệp Thiên thì thào: "Chẳng phải cái này tên là Tỏa Thiên Nghiên sao?".
Từ miệng Phong Hậu, Độ Ách, và từ ký ức của Dương U Minh, cậu biết rất rõ món bảo vật bọn họ bảo cậu luyện hóa là Tỏa Thiên Nghiên.
Nhưng bây giờ, Diễm tiền bối lại nói thứ này tên là Càn Khôn Luyện Thần Ấn, còn là một trong những bí bảo chí tôn thuở vũ trụ sơ khai, khiến cậu có chút khó hiểu.
"Tỏa Thiên Nghiên cái chó gì? Toàn một lũ ranh con đặt tên vớ va vớ vẩn!".
"Nhất là cái tên An Hà Đạo kia, lúc trước thấy cậu ta dùng máu tươi của mình giải phóng Càn Khôn Luyện Thần Ấn khỏi lòng đất, khiến tôi thức tỉnh, nên tôi đã tùy tiện cắt một phần không gian trong Càn Khôn Luyện Thần Ấn cho cậu ta, cho cậu ta tự do chi phối".
"Nực cười, cậu ta tưởng mình đã luyện hóa được Càn Khôn Luyện Thần Ấn, mà không biết rằng mình còn chưa phát huy được một phần vạn uy năng của nó".
"Với thực lực và tư chất của cậu ta, thì không thể vượt qua Hắc Diễn Giới Lao được, chứ đừng nói đến cấm địa Càn Khôn".
"Vậy sao?", Diệp Thiên lập tức hiểu ra, hóa ra tên An Hà Đạo này chưa từng thực sự điều khiển được Càn Khôn Luyện Thần Ấn này, chỉ là Diễm tiền bối nể mặt gã từng giúp Càn Khôn Luyện Thần Ấn giải trừ phong ấn, nên cho gã một khu vực mặc cho thao túng.
Trường siêu trọng lực trấn áp đám Phong Hậu và Độ Ách trước đó chắc hẳn là khu vực mà An Hà Đạo có thể điều khiển.
Thảo nào cậu muốn luyện hóa Càn Khôn Luyện Thần Ấn này lại gặp trở ngại lớn như vậy. Cậu thậm chí còn nghi ngờ liệu có phải sức mạnh thần niệm của An Hà Đạo mạnh hơn mình hay không, nhưng bây giờ, tất cả đã được lý giải.
"Diễm tiền bối", Diệp Thiên tò mò nói: "Rốt cuộc Càn Khôn Luyện Thần Ấn này là bảo bối gì? Cả bí mật Càn Khôn nữa!".
Bà lão hoạt động bả vai, bình thản đáp: "Càn Khôn Luyện Thần Ấn, luyện thần, đương nhiên là bảo vật chí tôn để rèn luyện thần niệm rồi".
"Ồ?", Diệp Thiên nhíu mày: "Thứ này có thể rèn luyện thần niệm sao?".
Phải biết rằng, thần niệm hư vô nhỏ bé, cực kì khó luyện.
Thần niệm và linh hồn có sự liên quan đến nhau, thậm chí có thể phân chia cấp bậc, sức mạnh linh hồn càng mạnh thì sức mạnh thần niệm cũng càng mạnh. Nhưng muốn tu luyện thứ này, trừ khi sở hữu phương pháp tu luyện cực kì hệ thống chính quy, nếu không chỉ có thể chờ thực lực cảnh giới nâng cao, dần dần khiến thần niệm trở nên lớn mạnh.
Nhưng cách thức nâng cao này quá chậm, hoàn toàn không thể so với phương pháp tu luyện thần niệm chân chính. Nhưng trong giới tu tiên, công quyết rèn luyện thần niệm cực kì hiếm, mỗi bộ có thể coi là bảo vật vô giá.
Nhìn khắp dải Ngân Hà, theo Diệp Thiên được biết, cũng chỉ có Thiên Thần Tông mới có công quyết tu luyện thần niệm thực sự, còn các tông môn khác cậu chưa từng nghe tới.
"Đương nhiên là có thể, hơn nữa Càn Khôn Luyện Thần Ấn này có thể nói là sự tồn tại nằm trong tốp ba những bảo vật rèn luyện thần niệm trong cả vũ trụ".
"Có nó, cậu không những có được công pháp tu luyện thần niệm chính thống cổ xưa nhất, mà còn có thể đẩy nhanh tốc độ lên gấp nhiều lần nếu tu luyện ở trong cấm địa Càn Khôn này".
"Không những vậy, bản thân Càn Khôn Luyện Thần Ấn còn là một chiếc máy tăng cường thần niệm, nếu coi nó là trung gian để thi triển thần niệm, thì thần niệm cảnh giới nhập đạo có thể bùng phát uy lực sánh với cảnh giới tu pháp".
Diệp Thiên nghe thấy thế, ánh mắt lóe lên tia kinh ngạc.
Không chỉ sở hữu phương pháp tu luyện thần niệm, mà còn có thể nâng cao tốc độ tu luyện, thậm chí có thể tăng cường sức mạnh thần niệm. Càn Khôn Luyện Thần Ấn này đúng là chí bảo trong các chí bảo!
Nếu các tu sĩ chuyên tu thần niệm có được nó, thì chẳng phải một bước lên trời, có thể tùy ý ngao du rong ruổi trong vũ trụ sao?
Nhưng trong lòng cậu vẫn có nghi vấn.
"Diễm tiền bối, cảnh giới nhập đạo và cảnh giới tu pháp là gì?".
Lúc ở Trái Đất, thần niệm còn được gọi là sức mạnh tinh thần, mà cậu chỉ biết cấp bậc của sức mạnh tinh thần đến cảnh giới phá nguyên, còn sau đó thì không biết gì nữa, vô cùng mơ hồ mông lung.
Còn cảnh giới nhập đạo và tu pháp mà bà lão nhắc đến thì cậu còn chưa từng nghe tới.
"Cậu đã là người tu tiên thì nên biết thế nào là nhập đạo, thế nào là tu pháp", bà lão nhìn Diệp Thiên với ánh mắt kì quái, rồi lên tiếng: "Thôi bỏ đi, nhìn khí tức của cậu không giống với tộc họ Diệp ở thế giới trung tâm Ngân Hà, chắc là cậu không xuất thân từ đó, không biết những thứ này cũng là bình thường".
"Hôm nay tôi sẽ giải đáp cho cậu", dứt lời, bà ấy vung tay lên, chỉ về phía năm cánh cửa ở đằng sau.
"Cậu nhìn thấy chứ?".
Diệp Thiên ngước mắt lên nhìn rồi gật đầu.
Trên cánh cửa thứ nhất viết chữ nhập đạo!
Cánh cửa thứ hai viết chữ tu pháp!
Cánh cửa thứ ba viết chữ hợp địa!
Cánh cửa thứ tư, bình thiên!
Cánh cửa thứ năm có hai chữ, tề vũ và tôn đế!
Cậu hoàn hồn, lập tức có phản ứng: "Nhập đạo và tu pháp đại diện cho cảnh giới của sức mạnh thần niệm sao?".
"Trẻ nhỏ dễ dạy", bà lão gật đầu.
"Đại đạo tu tiên trong vũ trụ, ngoài một số cực kì ít yêu nghiệt tự sáng tạo ra công pháp, còn lại đều truyền từ thế giới trung tâm Ngân Hà ra. Gần như muôn vàn vũ trụ đều lấy hệ thống tu luyện của thế giới Ngân Hà trung tâm làm cơ sở".
"Mà ở thế giới trung tâm Ngân Hà, sức mạnh thần niệm được chia làm năm cảnh giới".
"Từ yếu đến mạnh, lần lượt là nhập đạo, tu pháp, hợp địa, bình thiên, tề vũ tôn đế".
Bà ấy nói tiếp: "Sức mạnh thần niệm tu tới cảnh giới nhập đạo mới coi như chính thức bước vào cánh cửa tu hành thần niệm. Còn trước đó, sự phân chia vụn vặt của cái được gọi là sức mạnh thần niệm trên các tinh cầu đều không đáng nhắc tới".
"Tôi quan sát thấy sức mạnh thần niệm của cậu vẫn chưa đạt tới cảnh giới nhập đạo, có thể nói cậu vẫn chưa đặt chân vào ngưỡng cửa tu hành thần niệm".
Diệp Thiên nghe thấy thế, sắc mặt tỏ vẻ cổ quái, nhưng không biết phản bác thế nào.
Tốt xấu gì cậu cũng là đại tu sĩ có sức mạnh tinh thần đạt tới cảnh giới phá nguyên ở Trái Đất, kết quả trước mặt bà lão này, thậm chí còn chưa đạt tới cảnh giới cơ bản của tu hành thần niệm. Vũ trụ rộng lớn, đúng là muôn điều kì diệu!
Hình như nhận ra tâm trạng Diệp Thiên thay đổi, bà lão mỉm cười giải thích: "Thằng nhóc này, cậu nghĩ tôi nói vậy là đánh giá thấp cậu sao?".
"Cậu có biết muốn tu sức mạnh thần niệm lên cảnh giới nhập đạo thì cần tích lũy và nền tảng đến mức nào không?".
"Nếu không có công quyết tu luyện liên quan, muốn sức mạnh thần niệm lên đến cảnh giới nhập đạo thì ít nhất cũng phải có tu vi hóa thần".
"Hơn nữa cho dù có công pháp tu luyện thần niệm, thì cũng phải rèn luyện hơn nghìn năm mới có thể đạt đến cảnh giới nhập đạo. Cho dù là thiên tài yêu nghiệt nhất tôi từng gặp, thì cũng phải mất 100 năm mới tu thành hợp đạo".
"Tôi nhìn trạng thái tinh khí thần cùng với tuổi thần niệm của cậu, biết cậu mới 20 tuổi. Tầm tuổi như cậu mà sức mạnh tinh thần chỉ kém cảnh giới nhập đạo một bước đã là người duy nhất tôi từng gặp trong đời rồi".
"Ngay cả tổ tiên Diệp Kình Thương của cậu lúc trước có tư chất vượt trội ở vũ trụ tinh không, mà cũng không đạt tới trình độ này".
Diệp Thiên nghe thấy thế liền sờ mũi, không biết nên trả lời thế nào.
Dù sao Diệp Kình Thương cũng là nhân vật đứng trên đỉnh cao giới tu tiên vũ trụ, so sánh cậu của bây giờ với Diệp Kình Thương thì còn quá sớm.
Thấy Diệp Thiên được khen như vậy mà vẫn bình thản như không, không hề kiêu căng tự mãn, ánh mắt bà lão lóe lên một tia tán thưởng.
Sau đó, bà ấy giơ ngón tay lên, chỉ về phía cánh cửa đầu tiên ghi chữ "nhập đạo".
"Cậu có thể đến được đây chứng tỏ tất cả đều là duyên, dù sao Càn Khôn Luyện Thần Ấn này cũng là thứ thuộc về tổ tiên của cậu, tôi chỉ hóa thành một linh hồn, quản lý nó thay ông ta thôi".
"Đi đi, hãy dùng toàn bộ sức lực của cậu đẩy cánh cửa này ra đi".
"Trong cánh cửa này có công quyết mạnh nhất có thể tu luyện thần niệm - Thái Cổ Thần Quyết!".
"Còn việc có thể mở cửa thành công hay không, thì tất cả phải dựa vào số phận của cậu!".