Mục lục
Cao thủ tu chân – Diệp Thiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Người ra tay chính là Diệp Thiên, trong lúc Tây Huyền và Thường Phong do dự, cậu dùng một quyền giết chết mười mấy tu sĩ tiên thiên. Sau đó Âu Dương Kiệt kim đan nhất phẩm chỉ còn là một thần hồn bị cậu giữ trong tay.

Hai người Tây Huyền và Thường Phong, cùng với hai người nam nữ trẻ tuổi của Phong Huyền Tông đứng sau bọn họ nhìn cảnh này đều biến sắc.

Đặc biệt là Tây Huyền và Thường Phong, bọn họ hiểu rõ mỗi một hành động của Diệp Thiên có ý nghĩa gì.

“Cậu là ai?”.

Thần hồn của Âu Dương Kiệt hiện lên vẻ mặt vô cùng dữ tợn, oán hận nhìn Diệp Thiên.

Vốn dĩ lời nói của ông ta đã làm Tây Huyền và Thường Phong dao động, nhưng Diệp Thiên vừa xuất hiện đã không nể tình, ra tay tàn nhẫn, thoáng chốc giết chết mười mấy người của Vân Đỉnh Thiên Cung bọn họ.

Phải biết rằng, dưới sự càn quét của Vân Đỉnh Thiên Cung, hầu hết chín mươi chín phần trăm tông môn trên thiên hà Xích Minh đều đã khuất phục, chỉ còn vài tông môn kéo dài hơi tàn. Có thể nói người dám đối kháng với Vân Đỉnh Thiên Cung đều đã tuyệt tích ở thiên hà Xích Minh.

Nhưng Diệp Thiên lại giống như nghé mới sinh không sợ hổ, không hề nương tay, vừa ra tay là lấy mạng người. Ông ta không biết từ lúc nào thiên hà Xích Minh lại xuất hiện nhân vật số một như vậy!

“Ông không xứng để hỏi tôi là ai!”.

Diệp Thiên nắm chặt thần hồn của Âu Dương Kiệt, nhẹ nhàng xách ông ta lên.

“Ông chỉ cần nói tôi biết, tình hình cụ thể của Vân Đỉnh Thiên Cung và làm thế nào đến được Vân Đỉnh Thiên Cung!”.

“Vậy thì tôi sẽ cho ông bớt đau đớn một chút!”.

“Muốn biết tin tức của Vân Đỉnh Thiên Cung bọn tôi sao?”, ánh mắt Âu Dương Kiệt lập tức trở nên cảnh giác.

Trên mặt ông ta hiện lên vẻ khinh thường, lạnh lùng nói: “Tôi là trưởng lão ngoại môn của Vân Đỉnh Thiên Cung, cậu muốn biết tin tức về Vân Đỉnh Thiên Cung từ tôi, đúng là vọng tưởng!”.

Giọng điệu ông ta vô cùng kiên cường, bộ dạng tuyệt đối không mở miệng.

Diệp Thiên thì nhếch lên nụ cười giễu cợt.

“Vậy à? Tôi sẽ khiến ông phải mở miệng!”.

Nói xong, giữa bàn tay Diệp Thiên bốc lên ngọn lửa màu vàng rực rỡ, đó là Kỳ Lân Chân Hỏa!

Kỳ Lân Chân Hỏa vừa xuất hiện đã lan rộng, bao bọc toàn bộ thần hồn của Âu Dương Kiệt vào trong. Nhiệt độ cao đáng sợ lan tới sâu trong linh hồn ông ta, thiêu đốt thần hồn ông ta.

Một giọng nói sắc bén lập tức vang lên, vẻ mặt Âu Dương Kiệt biến dạng. Thần hồn vốn hư ảo càng yếu ớt hơn, trông có vẻ sắp trở nên trong suốt.

Bản nguyên linh hồn của ông ta đang bị Kỳ Lân Chân Hỏa của Diệp Thiên khống chế, bòn rút từng giọt từng giọt. Cứ qua một giây, linh hồn ông ta lại bị tiêu hao một phần. Đây là thủ đoạn tấn công trực tiếp nhất đối với linh hồn, hơn nữa còn cực kỳ đau khổ, tu sĩ mạnh hơn cũng không thể chịu nổi khi bị Kỳ Lân Chân Hỏa thiêu đốt linh hồn.

“Khi nào ông muốn nói, khi đó tôi sẽ nghe!”.

Vẻ mặt Diệp Thiên ôn hòa bình thản, Kỳ Lân Chân Hỏa được cậu khống chế trong tay rất chuẩn xác, không quá mạnh cũng không quá yếu, không nhiều không ít, điều này khiến Âu Dương Kiệt đau đớn nhất, nhưng thời gian đau đớn không kéo quá dài.

Tiếng la hét thảm thiết liên tục vang lên, e rằng toàn bộ thành Long Phượng đều có thể nghe được rõ ràng. Hai người nam nữ trẻ tuổi đứng sau Tây Huyền và Thường Phong đều ngơ ngác.

Thanh niên này không hơn bọn họ bao nhiêu tuổi, tính cách kiên quyết, thủ đoạn tàn nhẫn, đúng là vượt ngoài tưởng tượng của bọn họ.

Trước mặt thanh niên này, Âu Dương Kiệt là kim đan nhất phẩm lại không thể đánh trả, bị kéo thần hồn ra một cách dễ dàng. Thực lực như vậy dù bọn họ là đệ tử nội môn của Phong Huyền Tông cũng không bì kịp.

Diệp Thiên chắp tay sau lưng, phớt lờ tiếng la gào thảm thiết của Âu Dương Kiệt. Ngược lại, Tây Huyền và Thường Phong đi tới, nói với Diệp Thiên: “Điện chủ, cậu làm vậy… không vấn đề gì chứ?”.

Mục đích Diệp Thiên đến thiên hà Xích Minh là để mượn dùng điểm truyền tống không gian của Vân Đỉnh Thiên Cung đến thế giới trung tâm Ngân Hà.

Theo bọn họ thấy, Diệp Thiên vốn có thể thương lượng với Vân Đỉnh Thiên Cung về chuyện này, nhưng bây giờ Diệp Thiên vừa ra tay đã giết mười mấy người Vân Đỉnh Thiên Cung, còn rút thần hồn của một vị trưởng lão ngoại môn, đây chẳng khác nào tuyên chiến trực tiếp với Vân Đỉnh Thiên Cung.

Một khi tin tức truyền về Vân Đỉnh Thiên Cung, Diệp Thiên sẽ đứng ở thế đối lập với Vân Đỉnh Thiên Cung, muốn mượn dùng điểm truyền tống của không gian hầu như không còn đường để thương lượng.

“Không vấn đề gì!”.

Diệp Thiên bình tĩnh, mỉm cười với bọn họ: “Tôi vốn dĩ cũng chỉ định tìm năm vị hóa thần của Vân Đỉnh Thiên Cung thương lượng, dùng một vài linh vật hoặc thiên tài bảo địa trao đổi, để tôi sử dụng điểm truyền tống không gian của bọn họ một lần”.

“Nay nhìn hành động của Vân Đỉnh Thiên Cung thì không cần thiết phải thương lượng nữa!”.

Hiên Viên Điện vang danh dải Ngân Hà, Diệp Thiên tung hoành vô địch trên dải Ngân hà, nhưng bọn họ cũng không yêu cầu bất cứ tông môn nào phải thuận theo!

Diệp Thiên ra tay với các tông môn Hỏa Đức Tông, Mộc Thần Các cũng là vì bọn họ hợp tác với nhau định gây hỗn loạn khu vực trung tâm dải Ngân Hà, nếu không, ai nấy vẫn sẽ bình an vô sự.

Vân Đỉnh Thiên Cung ỷ vào sức mạnh của mình ra tay với nhiều tông môn và ngôi sao khác ở thiên hà Xích Minh, khiến cho sinh linh lầm than, khắp nơi toàn là hoang mạc thi cốt, thậm chí nhiều ngôi sao cũng vì vậy mà suy kiệt, không còn sự sống.

Diệp Thiên có thể hiểu cách làm này, nhưng tuyệt đối không ủng hộ.

Tây Huyền và Thường Phong nghe vậy không khỏi sửng sốt: “Điện chủ, đây là chuyện giữa Vân Đỉnh Thiên Cung và Phong Huyền Tông, cậu không cần phải cuốn vào chuyện này. Đến lúc đó ảnh hưởng đến kế hoạch tiến đến thế giới trung tâm Ngân Hà, chúng tôi sẽ không gánh nổi trách nhiệm”.

Diệp Thiên lại xua tay.

“Phong Huyền Tông là do hai người sáng lập, hai người lại là phó điện chủ của điện Đế Vương, đồng nghĩa Phong Huyền Tông và điện Đế Vương chính là tông môn đồng minh. Vân Đỉnh Thiên Cung đuổi tận giết tuyệt Phong Huyền Tông thì không còn gì để nói nữa”.

“Điện Đế Vương chúng ta không tùy tiện động chạm vào người khác, nhưng cũng không sợ bất kỳ ai!”.

“Chỉ là năm hóa thần mà thôi, tôi sẽ xử lý!”.

Diệp Thiên nói câu này vô cùng nhẹ nhàng, không có chút gợn sóng nào, nhưng lọt vào tai đôi nam nữ trẻ tuổi của Phong Huyền Tông lại vô cùng nhức nhối.

Mặc dù hai người không biết Diệp Thiên và hai người Tây Huyền, Thường Phong có quan hệ gì, nhưng Diệp Thiên quá trẻ tuổi. Năm hóa thần của Vân Đỉnh Thiên Cung là năm nhân vật đỉnh cao xưng bá thiên hà Xích Minh gần năm mươi nghìn năm, đánh bại không biết bao nhiêu tu sĩ mạnh mẽ của thiên hà Xích Minh.

Nghe giọng điệu của Diệp Thiên giống như không hề xem năm vị hóa thần này ra gì, theo bọn họ nghĩ thì cậu đúng là ngông cuồng.

Không chỉ có bọn họ mà ngay cả Tây Huyền và Thường Phong cũng cảm thấy nghi hoặc.

Nếu Hư Nhược Vô còn ở đây thì dễ nói, nhưng bây giờ Hư Nhược Vô ở lại Trái Đất, một mình Diệp Thiên đến đây. Dựa vào tu vi kim đan nhất phẩm của cậu làm sao đối phó với năm hóa thần?

Diệp Thiên bình thản, không hề kiêng dè hay lo lắng gì.

Chưa nói tới bản thân cậu dốc hết sức chiến đấu có thể đồng thời đối phó với năm hóa thần hay không, không được thì cậu còn có sát chiêu và át chủ bài lớn nhất hiện nay, đó là tinh túy nguyên thần của Duẫn Tu Tuyệt tặng cho.

Khi giúp Hư Nhược Vô thoát khỏi phong ấn, cậu đã thử nghiệm tinh túy nguyên thần này. Một khi sử dụng thì có thể chống đỡ được hai tiếng, sau hai tiếng cậu sẽ rơi vào thời kỳ suy yếu khoảng mười lăm phút.

Nhưng với cậu mà nói, hai tiếng đã đủ để giết chết năm hóa thần.

Đúng lúc này, cuối cùng Âu Dương Kiệt cũng không chịu được sự thiêu đốt của Kỳ Lân Chân Hỏa, lên tiếng xin tha.

“Tôi sẽ nói, cầu xin cậu dừng tay, tôi đồng ý nói ra tất cả!”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK