Thần tử Hoàng Tuyền đứng đó, hai mắt sáng lấp lánh, nhìn thẳng vào Diệp Thiên.
Ánh mắt Diệp Thiên cứng đờ, trong lòng đột nhiên dâng trào cảm xúc.
Phải nói rằng, câu nói này của thần tử Hoàng Tuyền đã trực tiếp đánh trúng vào điểm yếu của anh.
Ban đầu anh tùy ý để cho lục đại thần sứ bắt lấy anh chính là để có thể thuận lợi tới Thiên Thần Giới. Còn về mục đích anh tới Thiên Thần Giới một phần là mượn khí vị diện để tu thành Vạn Cổ Hỗn Độn Thể hoàn mỹ, sở hữu sức mạnh tương đương với năm đại thần tử đời đầu khác.
Mà một nguyên nhân cực kỳ quan trọng khác đó chính là tìm ra cách hồi sinh Diệp Kình Thương.
Sức mạnh mà Thiên Thần Giới sở hữu càng hoàn thiện, càng thần kì hơn vũ trụ cấp thấp. Mà linh hồn của Diệp Kình Thương chỉ còn lại một mảnh quang ấn không có linh trí, chỉ có khí vị diện độc nhất ở Thiên Thần Giới mới có thể bù đắp, lần nữa đánh thức linh trí của Diệp Kình Thương.
Bây giờ thần tử Hoàng Tuyền nhắc tới chuyện này, có thể nói là không cho Diệp Thiên cơ hội từ chối.
Nhưng ngay lập tức, Diệp Thiên lại khôi phục sắc mặt, lạnh lùng đáp: “Sao tôi phải đồng ý giao dịch này với ông?”
“Hiện tại tôi đang ở Thiên Thần Giới, hoàn toàn có thể dựa vào sức mạnh của mình để hội tụ khí vị diện để bù đắp cho hồn khí bản nguyên của bố tôi cho đến khi linh trí của ông ta hồi phục lại, tôi không cần sức mạnh của ông!”
Thần tử Hoàng Tuyền nghe vậy, lập tức cười nhạo.
“Ồ? Vậy sao?”
“Không nói bây giờ cậu có thể lấy được quang ấn linh hồn của ông ta đang ở trong thần phủ của tôi hay không, cho dù tôi trả lại quang ấn thần hồn của ông ta lại cho cậu, thì cậu cũng không có năng lực để thức tỉnh lại linh trí của ông ta được đâu!”
“Diệp Kình Thương là do một sợi phân hồn của tôi hóa thành, mặc dù tự tiến hóa thành một cá thể sống độc lập, nhưng ngay từ đầu ông ta đã ở vũ trụ cấp thấp, có thể coi là một sinh mệnh được sinh ra ở vũ trụ cấp thấp!”
“Ông ta ngã xuống cũng là ở vũ trụ cấp thấp, quang ấn linh hồn mà ông ta để lại, muốn mượn khí vị diện của Thiên Thần Giới gột rửa, đánh thức linh trí một lần nữa, thì cần có sự chỉ dẫn của bản thể gốc của ông ta!”
“Mà tôi chính là bản thể gốc của ông ta, muốn hồi sinh lại ông ta, không có tôi, cậu nhất định không làm được đâu!”
Thần tử Hoàng Tuyền lạnh lùng nói: “Ngược lại, nếu có sự giúp đỡ của tôi thì việc hồi sinh Diệp Kình Thương chỉ là chuyện nhỏ!”
“Nếu như cậu đồng ý giúp tôi thảo phạt Nguyên Thần thì sau khi xong việc, tôi nhất định sẽ trả lại cho cậu một thể linh hồn Diệp Kình Thương hoàn toàn nguyên vẹn, để ông ta sống lại một lần nữa!”
Diệp Thiên nghe xong, ánh mắt khẽ sửng sốt.
“Tại sao tôi phải tin ông?”
Thần tử Hoàng Tuyền khẽ cười, không hề để ý nói: “Diệp Lăng Thiên, lời tôi nói có phải là thật hay không, có lẽ trong lòng cậu là rõ nhất!”
“Nếu cậu thực sự không tin, vậy sao không hỏi thử Hỗn Độn đi?”
Diệp Thiên nghe vậy, vô thức quay đầu lại nhìn Cổ Cận Hồn, ánh mắt Cổ Cận Hồn nghiêm túc lại, cuối cùng là gật đầu.
“Ông ta không lừa cậu!”
“Diệp Kình Thương là một sợi phân thần của ông ta. Nếu muốn hồi sinh Diệp Kình Thương mà không có sự phối hợp của ông ta thì thực sự khó như lên trời!”
“Thậm chí, bây giờ ông ta còn có thể hủy diệt quang ấn linh hồn của Diệp Kình Thương, khiến cho Diệp Kình Thương hoàn toàn biến mất ở thế gian, không để lại một chút dấu vết!”
Diệp Thiên biết Cổ Cận Hồn sẽ không lừa mình, nên lập tức cau mày, nhất thời rơi vào trầm tư.
Đứng ở góc độ của anh, anh lúc này không còn sự lựa chọn nào khác, chỉ đành đồng ý với điều kiện của thần tử Hoàng Tuyền.
Suy cho cùng, tất cả những gì anh có bây giờ, có thể nói đều là do Diệp Kình Thương ban tặng cho, thậm chí ngay từ khi anh còn chưa ra đời, Diệp Kình Thương đã lên kế hoạch vì tương lai của anh.
Có thể nói, không có Diệp Kình Thương thì sẽ không có anh của hiện tại. Cho dù anh có dốc cạn sức lực thì nhất định cũng phải tìm cách hồi sinh lại Diệp Kình Thương!
Nhưng nếu như anh đồng ý với điều kiện của thần tử Hoàng Tuyền thì chính là đại biểu anh muốn giúp thần tử Hoàng Tuyền một tay đối phó với Nguyên Thần.
Mặc dù anh không rõ rốt cuộc Nguyên Thần là sự tồn tại như thế nào, liệu có coi vạn vật của thế gian là con rối hay không. Nhưng Nguyên Thần lại là huyết mạch chí thân của Cổ Cận Hồn!