Chương 1351
“Tối mai, tôi đảm bảo, Diệp Lăng Thiên nhất định sẽ xuất hiện ở đây!”
Ông ta đứng dậy, nhìn về phía xa xăm, giọng nói vô cùng kiên định.
“Nhưng có một điểm, tôi nhất định phải nhắc nhở mọi người, trước khi tôi và Diệp Lăng Thiên quyết đấu, mọi người tuyệt đối không được xuất hiện. Tôi không hi vọng có bất cứ ai quấy nhiễu cuộc chiến của chúng ta, đây là ước định giữa tôi và Diệp Lăng Thiên!”
Đám đông nghe thấy vậy thì gật đầu.
Người săn ma Neil Wodos đánh giá cao Ẩn Giả hơn một chút.
“Vua sát thủ không hổ danh là vua sát thủ, tôi nhận sự tự tin của ông nhé!”
“Tối mai, mọi chuyện sẽ rõ ràng, chúng ta đi thôi!”
Người này vừa dứt lời thì hóa thành một đường sáng trắng, biến mất nơi xa.
Những người khác cũng lần lượt rời đi, trước khi đi Dia còn nhìn chăm chăm Ẩn Giả một lần nữa.
“Mong ông thắng lợi!”
Cả bảy vị trưởng thẩm phán lần lượt rời đi, Ẩn Giả cảm nhận được sức sống trong khắp cơ thể mình thì cảm thấy hào hứng vô cùng.
Nhất là khi bảy người này hiện thân, muốn mai phục Diệp Thiên thì ông ta cảm thấy lần này gặp Diệp Thiên là lựa chọn chính xác nhất.
Có thể khiến cả bảy vị trưởng thẩm phán hùng hậu của viện trong tài ra tay, liên thủ bày trận pháp thì đủ để chứng minh thực lực của Diệp Thiên đã đủ vượt qua sức tưởng tượng của ông ta.
Có thể quyết đấu với một kẻ mạnh như vậy thì khả năng ông ta có thể bước vào vương cấp cũng tăng lên vài phần.
Trong khách sạn Yellen, Diệp Thiên đang cùng ăn tối với mấy người Tề Văn Long。
Diệp Thiên ăn vui vẻ, nhưng mấy người Tề Văn Long thì trông vô cùng trầm mặc.
Xung đột giữa Diệp Thiên và mấy người Ray ngày hôm nay khiến cho bọn họ lo lắng Ray sẽ mang người tới báo thù.
Ở Yellen thuộc nước Yisa xa lạ, một khi Ray sử dụng sức mạnh của Churchill thì bọn họ chẳng khác gì những con cừu non bị người khác tùy ý xử trí.
“Sao thế? Đồ ăn ở đây đều vô cùng tươi ngon, không nên ăn nhiều một chút sao?”
Cảm nhận được sự bất an của họ, Diệp Thiên khẽ mỉm cười và lên tiếng.
Mấy cô gái vẫn không biết phải trao đổi với Diệp Thiên như thế nào, chỉ có Tề Văn Long là liều mạng nói: “Cậu không lo lắng chút nào sao? Ray đưa người tới báo thù, chúng ta phải đối phó thế nào chứ?”
Diệp Thiên trông hết sức tùy ý, cậu nhét một miếng dưa hấu vào miệng.
“Hóa ra mọi người vẫn đang lo chuyện lúc chiều à!”
“Tôi đã nói rồi. Anh ta không có khả năng đó đâu. Dù anh ta có thật sự dám tới thật thì cũng không làm được gì”.
Vẻ tự tin của Diệp Thiên thì bọn họ đã được chứng kiến ở thủ đô, đó là khi họ đối diện với Khương Minh.
Nhưng nơi đây không phải là thủ đô, sự tự tin của Diệp Thiên thực ra không thể mang đến cho họ chút cảm giác an toàn nào. Tề Văn Long đã âm thầm lên kế hoạch, sau bữa tối sẽ nói chuyện riêng với Diệp Thiên.
Khi mấy người đang dùng cơm thì có một bóng người xinh đẹp cũng hai vệ sĩ nữ bước cào phòng. Đám đông đều sáng rực hai mắt.
“Kỷ Nhược Tuyết!”