Mục lục
Cao thủ tu chân – Diệp Thiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Diệp Thiên vừa dứt lời, kiếm Thánh Hồn ở đầu ngón tay cũng được thu lại hoàn toàn. Thần mang trong mắt, ba đóa hoa không màu trên đỉnh đầu cùng với Phệ Thiên Trường Sinh Thể đều đồng thời biến mất.

Tiêu Thiên Thần bị cậu cắt cổ bằng một nhát kiếm, đã hoàn toàn không còn tư cách đánh với cậu nữa.

Một vệt máu xuất hiện ở cổ Tiêu Thiên Thần, sau đó đầu ông ta lìa khỏi cổ, vết cắt trơn láng bằng phẳng.

“Vù!”.

Ánh sáng ba màu trắng đen xám giữa đất trời đồng thời biến mất sạch sẽ. Không còn sức mạnh thần niệm của Tiêu Thiên Thần gia trì, Chân Vũ Trảm Thần Trận cũng mất đi uy năng vốn có, chìm vào giấc ngủ dài dưới đất.

“Vèo!”.

Một luồng sáng màu xám bắn ra từ chiếc đầu bị chém đứt của Tiêu Thiên Thần, nhập vào hư không, chạy trốn về phía xa, tốc độ nhanh như chớp.

Đây là linh hồn của Tiêu Thiên Thần, linh hồn của tu sĩ luyện thần sẽ mạnh hơn người tu tiên bình thường. Tuy thân xác không còn, nhưng giờ phút này ông ta lại dùng tới bí pháp thần thông của riêng Thiên Thần Tông, khiến thần niệm chớp mắt nghìn dặm, định bỏ trốn.

“Chạy được sao?”.

Ánh mắt Diệp Thiên bình thản, chỉ thấy thần niệm trong mắt cậu dâng lên, một lưỡi sáng màu đỏ như máu hình lưỡi liềm bắn ra, cũng bay vào hư không cùng với linh hồn của Tiêu Thiên Thần.

Lưỡi dao thần niệm, dao cấp hồn!

Đối với Tiêu Thiên Thần đang trong trạng thái linh hồn thì dao cấp hồn có thể coi là khắc tinh. Hơn nữa, là một tu sĩ luyện thần, thần niệm linh hồn ông ta mang theo chắc chắn rất mạnh. Diệp Thiên dùng dao cấp hồn hấp thu linh hồn của ông ta thì có thể khiến sức mạnh thần niệm của cậu tăng mạnh.

Huống hồ, cường giả cấp độ như Tiêu Thiên Thần mà không giết thì hậu họa khôn lường. Thế nên dù có thế nào, hôm nay Diệp Thiên cũng không thể tha cho ông ta được.

Linh hồn của Tiêu Thiên Thần bỏ chạy cực kì nhanh, lấy không gian làm ván nhảy, không có chút lực ma sát nào, trong chớp mắt đã xuất hiện cách đó mấy chục nghìn mét.

Nhưng dao cấp hồn của Diệp Thiên còn có tốc độ nhanh hơn, không ngừng lóe lên trong hư không, cách linh hồn của Tiêu Thiên Thần càng ngày càng gần.

Cuối cùng, khi linh hồn của Tiêu Thiên Thần chạy được khoảng 20 nghìn mét thì bị dao cấp hồn đuổi kịp, xuyên từ đằng sau ra đằng trước.

“Không!”.

Linh hồn của Tiêu Thiên Thần phát ra tiếng gầm giận dữ không cam lòng, sau đó dần nhạt đi, cuối cùng biến mất hẳn.

Dao cấp hồn một kích đắc thủ, không hề dừng lại mà lập tức quay ngược lại như một mũi phi tiêu, lao về phía Diệp Thiên, chìm vào thần phủ ở ấn đường của cậu.

Sau khi dao cấp hồn trở lại, Diệp Thiên cảm thấy một luồng sức mạnh thần niệm vô cùng dồi dào cũng theo đó rót vào thần phủ. Chỉ là luồng sức mạnh này còn chưa thuộc về cậu, cần cậu dành thời gian để luyện hóa thì mới có thể sử dụng.

“Chà, nhóc con, làm tốt lắm!”.

Vừa làm xong tất thảy thì trong Càn Khôn Luyện Thần Ấn bỗng vang lên tiếng cười trêu chọc, đó là giọng nói của Lạc Tông Diễm.

“Một nguyên anh nhất phẩm giết hóa thần nhất phẩm, còn phá được trận pháp của Chân Vũ Thánh Môn. Chiến tích này so với tổ tiên của cậu năm đó thì còn hiển hách hơn!”.

Diệp Thiên không quan tâm đến lời khen của Lạc Tông Diễm, cậu chỉ đưa mắt nhìn xuống đường vân trận pháp kì dị đã mất đi ánh sáng ở bên dưới.

“Dì Lạc, dì nói đây là trận pháp của Chân Vũ Thánh Môn?”.

Cậu từng nghe Hư Nhược Vô nhắc đến Chân Vũ Thánh Môn, nghe nói tông môn này cường giả như mây, tông môn nằm ở thế giới trung tâm Ngân Hà, cũng được coi là đại giáo tu tiên hàng đầu, đủ để xếp trong tốp mười đại giáo tu tiên vũ trụ, có rất nhiều đại năng tọa trấn.

Trận pháp Tiêu Thiên Thần sử dụng được truyền ra từ Chân Vũ Thánh Môn sao?

“Đương nhiên rồi, nếu tôi đoán không nhầm, thì trận pháp này hẳn là Chân Vũ Thần Kiếm Trận” của Chân Vũ Thánh Môn, chỉ là phiên bản yếu hơn vô số cấp thôi!”.

“Chân Vũ Thần Kiếm Trận đại thành còn có thể giết được cả thánh nhân thần phẩm, chỉ có độ kiếp kim tiên mới có thể chống lại được!”.

“Giết được cả thánh nhân thần phẩm?”, vẻ mặt Diệp Thiên trở nên cổ quái, không khỏi tỏ vẻ kinh hãi.

Ngay cả thánh nhân thần phẩm cũng giết được, đủ thấy Chân Vũ Thần Kiếm Trận này mạnh đến mức nào.

Nếu thứ được bày ở đây là Chân Vũ Thần Kiếm Trận thực sự thì e rằng chỉ dựa vào một tia kiếm ý cũng đủ giết cậu tan xác.

Thấy vẻ mặt hơi ngạc nhiên của Diệp Thiên, giọng nói của Lạc Tông Diễm lại vang lên: “Đừng nghĩ lung tung, đẳng cấp đó đối với cậu còn cách quá xa. Nguyên anh nhất phẩm giết được hóa thần nhất phẩm, chiến tích hiện giờ của cậu, cho dù nhìn ra thế giới trung tâm Ngân Hà thiên kiêu vô số thì cũng có thể xếp vào hàng thiên tài tu tiên hàng đầu rồi”.

“Sở dĩ tôi nói với cậu về trận pháp này là vì nó có ích đối với cậu”.

“Tuy trận pháp bên dưới này là phiên bản yếu hơn của “Chân Vũ Thần Kiếm Trận”, nhưng đối với cậu hiện giờ có thể nói là một kho báu lớn. Nếu cậu có thể luyện hóa huy động nó, thì sau này sẽ có vô số lợi ích khi đối địch với người khác”.

“Dùng sức mạnh thần niệm của cậu huy động nó thì hóa thần dưới tam phẩm, thậm chí không cần cậu ra tay vẫn có thể giết được một cách dễ dàng”.

“Luyện hóa trận pháp?”, Diệp Thiên nghe thấy thế, cảm thấy vô cùng khó hiểu.

Cậu biết luyện hóa trận pháp này quả thực có rất nhiều lợi ích, nhưng trận pháp được đặt ở sao Thiên Thần, lại không thể di chuyển. Chẳng lẽ mỗi khi gặp một cường địch cảnh giới hóa thần lại hẹn đối phương đến sao Thiên Thần đánh nhau? Chuyện này hoàn toàn không thực tế!

Sức mạnh thần niệm của Diệp Thiên liên kết với Càn Khôn Luyện Thần Ấn, nên Lạc Tông Diễm đương nhiên có thể biết được suy nghĩ của cậu, bà ấy lập tức lên tiếng: “Tôi biết cậu đang nghĩ gì, cậu nghĩ trận pháp này không thể di chuyển thì hiệu lực không lớn sao?”.

“Nếu có thể mang trận pháp này theo bên mình thì cậu còn nghĩ nó vô dụng không?”.

“Cái gì?”, Diệp Thiên nghe thấy thế, đồng tử lập tức co lại.

Lẽ nào Lạc Tông Diễm có cách di chuyển trận pháp khổng lồ này đi sao?

“Oắt con!”, Lạc Tông Diễm cười mắng: “Sở hữu chí bảo cực phẩm mà không biết, còn không biết sử dụng như thế nào nữa!”.

“Cậu vẫn chưa thực sự nắm được hai chữ “càn khôn” của Càn Khôn Luyện Thần Ấn này sao?”.

“Bên trong nó ngầm chứa một thế giới rộng lớn, có thể chứa được vạn vật, mang vào lấy ra tùy ý. Cậu chỉ cần nghĩ đến thì Càn Khôn Luyện Thần Ấn có thể làm được mọi thứ cho cậu!”.

“Nếu không cậu nghĩ tại sao Càn Khôn Luyện Thần Ấn lại trở thành một trong mấy bí bảo hàng đầu của vũ trụ thuở sơ khai chứ?”.

Vẻ mặt Diệp Thiên lại càng chấn động hơn, Càn Khôn Luyện Thần Ấn còn có công năng như vậy sao?

Cậu nhìn trận pháp khổng lồ bên dưới, thử điều động Càn Khôn Luyện Thần Ấn, xem có thể làm được hay không. Cậu mới chỉ nghĩ đến, trận pháp khổng lồ ở mặt đất bên dưới lập tức biến mất.

Còn trên bãi đất trống trong thế giới độc lập của Càn Khôn Luyện Thần Ấn lại xuất hiện đường vân trận pháp khổng lồ một cách quỷ dị, giống hệt với trận pháp khi nãy.

Sau đó cậu nhắm mắt suy nghĩ, trận pháp này lại biến mất khỏi thế giới độc lập của Càn Khôn Luyện Thần Ấn, xuất hiện trên mặt đất của sao Thiên Thần.

Giờ phút này thì Diệp Thiên đã chấn động hoàn toàn.

Như vậy chẳng phải chỉ cần gặp bất cứ trận pháp nào thì cậu đều có thể thu vào Càn Khôn Luyện Thần Ấn, mang theo bên mình, khi nào gặp kẻ địch, chỉ cần tâm niệm chợt động là có thể bày trận pháp ra đối phó kẻ địch sao?

Về mặt lý thuyết, nếu sức mạnh thần niệm của cậu đủ mạnh, thì cậu có thể ném ra hết trận pháp này đến trận pháp khác trong phạm vi sức mạnh thần niệm của cậu có thể chống đỡ.

Đúng là bá đạo!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK