Chương 1653
“Đàn anh Diệp Thiên? Đó là đàn anh Diệp Thiên!”.
Khi giọng nói đó truyền ra, nhiều người trong hội trường sực tỉnh, nhớ lại con người phóng khoáng đã biểu diễn một khúc nhạc tuyệt vời trên sân khấu hơn một năm trước.
Hai bóng người dần trùng khớp với nhau trong đầu những học sinh Tam Trung, sau đó các học sinh lớp 11,12 hiện tại đồng loạt hét lên.
“Đàn anh Diệp Thiên!”.
Những tiếng hô hội tụ thành làn sóng âm thanh, giống như có ngôi sao nổi tiếng xuất hiện, làn sóng dâng cao tận trời, gần như sắp lật tung cả nóc hội trường.
Vào thời khắc này, trường Tam Trung Lư Thành trở nên sôi sục.
“Đàn anh Diệp Thiên!”.
“Đúng là đàn anh Diệp Thiên rồi!”.
Trong hội trường của trường Tam Trung, những tiếng hô về Diệp Thiên vang vọng không dứt. Vô số học sinh đều gọi tên Diệp Thiên, giống như biến động núi lở, không khí sôi động.
Những người hoan hô reo hò này đều là học sinh lớp 11, lớp 12. Lúc Diệp Thiên học lớp 12, tất cả họ đều là đàn em của Diệp Thiên, từng xem toàn quá trình Diệp Thiên biểu diễn khúc nhạc làm mọi người kinh ngạc trên sân khấu, cả sô’ điểm kỉ lục cao nhất lịch sử trường Tam Trung mà Diệp Thiên đạt được trong kì thi thử đại học.
ở trường Tam Trung Lư Thành, dù đã qua hơn một năm, nhưng bọn họ vẫn chưa bao giờ quên hai sự tích này.
Nghe tiếng la hét trong hội trường, nhiều học sinh lớp 10 không hiểu ra sao, bắt đầu hỏi những đàn anh đàn chị lớp 11,12 ngồi bên cạnh hoặc đối diện xem Diệp Thiên là ai.
Khi bọn họ nghe được những sự tích đáng kinh ngạc của Diệp Thiên qua lời kể của đàn anh đàn chị, ai nấy đều sáng mắt lên. Trước kia, những học sinh lớp 10 ghen tị, ngưỡng mộ Diệp Thiên đều hiểu ra, chẳng trách Diệp Thiên được hai đàn chị từng là hoa khôi trường đối đãi như vậy.
Trên ghế khách quý, bốn người Âu Hạo Thần, Vương Hiên, Từ Hải, Đỗ Giai Giai nhìn Diệp Thiên đi đến, ai nấy có vẻ mặt khác nhau, trong lòng vô cùng rối rắm.
Đặc biệt là Âu Hạo Thần, nhìn người từng là đối thủ xuất hiện ngay trước mẳt, trong lòng cậu ta muôn sóng cuộn trào. Cậu ta mãi mãi không quên Diệp Thiên là người đã mang lại cú sốc và sự thất bại đến cho cuộc sống của cậu ta, hơn nữa còn khiến cậu ta không thể đảo ngược tình thế, không thể chống đỡ.
“Woa, hóa ra đàn anh Diệp Thiên được hoan nghênh như vậy, độ nổi tiếng cao như vậy, chị Đỗ không lừa chúng ta!”.
Lục Điềm Hi nhìn Diệp Thiên làm cho cả hội trường sôi sục hẳn lên, ánh mắt đầy ngưỡng mộ, giống như nhìn thấy thần tượng của mình vậy.
Vương Viện Viện ớ bên cạnh thì hơi há hốc miệng, không tin nối.
Cô ta không ngờ Diệp Thiên rời Tam Trung hơn một năm, lúc quay trở lại vẫn được mọi người chú ý, trở thành tâm điểm của tất cả mọi người.
Cô ta nhìn sang Đỗ Giai Giai ở bên cạnh, lại nhíu mày lần nữa.
Diệp Thiên có thể khiến các học sinh trường Tam Trung hoan hô ầm ĩ như vậy, quả thật vượt ngoài dự liệu của cô ta. Nhưng cô ta vẫn không hiểu, rốt cuộc là điều gì có thể khiến Đỗ Giai Giai đánh giá cao Diệp Thiên như vậy.
Cô ta nhìn chằm chằm Diệp Thiên, ánh mắt dao động, lại dâng lên sự tò mò về đàn anh khiến mọi người động lòng này.