Mục lục
Cao thủ tu chân – Diệp Thiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương tiếp theo được đăng tại website Tamlinh247.com.vn. Trong lúc chờ chương mới, bạn có thể tìm truyện khác đọc hoặc Tham gia Facebook Group để chém gió.

Lịch đăng truyện hàng ngày:

Buổi sáng: 8h-10h Buổi chiều: 14h - 16h Buổi tối: 21h-22h

Rất mong nhận được sự ủng hộ của “Đứng đầu bảng Thương Khung?”.
Nghe được lời đó, hai anh em nhà họ cố ngẩn ra, sau đó âm thầm cười gượng.
Đối với bọn họ mà nói, Diệp Thiên giúp sức giữ vị trí của nhà họ Cố trên bảng Thương Khung đã là phước lớn.
Còn đúng đầu bảng Thương Khung chỉ ở thời kỳ viễn cố khi tố tiên bọn họ còn sống mới đạt được, đối với nhà họ Cố hiện nay mà nói điều đó rất xa xôi, không dám nghĩ tới.
Diệp Thiên biết hai người không tin nên cũng không nói gì nhiều, chặm rãi đứng dặy.
Sau đó, anh đứng trước mặt hai người, vung tay áo quét một đường phía trước.
“Ầm!”.
Một luồng sức mạnh vô hình giáng từ trên trời xuống, bât đầu từ chân Diệp Thiên kéo dài ra xa nghìn trượng, tạo thành một hố sâu dưới đất, giống như lạch trời.
Nhìn thấy cảnh đó, hai anh em nhà họ Cố lập tức há hốc miệng, vẻ mặt ngạc nhiên.
“Chưởng khống nhất nguyên, không ngờ lại có sức phá hoại mạnh như vậy”.
Hai người đều kinh ngạc la lên, Diệp Thiên lại nhíu mày.
“Sao lại như’vậy?”.
Anh ra tay là vì cảm giác được ở Thiên Thần Giới có một cảm giác áp bức kỳ lạ. Cảm giác áp bức đó không hạn chế sức mạnh của anh, nhưng uy lực sức mạnh lại không bằng trước kia một đòn hủy diệt thiên hà.
Ban đầu anh nghĩ chỉ là ảo giác, nhưng đòn lúc nãy khiến anh nhận ra đó không phải ảo giác. Trong Thiên Thần Giới thật sự có một sức mạnh khó hiếu khiến lực phá hoại từ đòn tấn cồng của mình thu hẹp vó hạn.
Đòn đánh của anh vốn có thể làm nú1 một mảnh lục địa một cách dễ dàng, nhưng bây giờ lại chỉ có thể chém núi mặt đất ở khoảng cách nghìn trượng, đó là chứng mình rõ nhất.
Anh nhớtới tiếng hô kỉnh ngạc của hai anh em họ Cố, lập tức quay đầu nhìn bọn họ, cảm thấy kỳ quái: “Sức phá hoại từ đòn tấn công của tôi yếu hơn trước kia nhiều, vì sao hai người còn cảm thấy sức phá hoại này mạnh?”.
Hai người nghe xong đều tỏ ra nghiêm túc. Cố Như Ngọc tâm tư nhạy bén, dường như nghĩ tới điều gì, lên tiếng trước tiên: “Thần nhân, lẽ nào anh đến từ vũ trụ cấp thấp?”.
Diệp Thiên không giấu giếm, lặp tức gật đầu.
Nhìn phản ứng của Diệp Thiên, Cổ Như Ngọc bừng tỉnh.
Cô ấy khẽ giọng giải thích cho Diệp Thiên: “Thần nhân, Thiên Thần Giới là thế giới cấp cao tuyệt đối, nằm ở giao điếm của nhiều vũ trụ tầng thấp ở bên ngoài, nắm giữ hệ thống sức mạnh cao cấp hơn”.
“Thiên Thần Giới là vùng đất mà các vị thần từng sinh sống, chỉ có thần tộc mới có tư cách vào trong này. Đế tránh trận chiến ở Thiên Thần Giới bị sức phá hoại hủy diệt, các vị thần từng hợp sức dùng thần lực liên kết thành một phong ấn, bao trùm toàn bộ Thiên Thần Giới, dùng đế áp chế lực phá hoại sinh ra khi các tu sĩ chiến đấu”.
“Ví dụ cao thủ chưởng khống nhất nguyên như anh ở vũ trụ cấp thấp hở ra là hủy diệt thiên hà, vung tay là làm mờ nhạt tinh hà, nhưng ở Thiên Thần Giới chỉ có thế phá hoại trong phạm vi mấy trãm trượng”.
“Đòn lúc nãy của anh có thể đánh nút mặt đất trong phạm vi nghìn trượng đã vô cùng đáng sợ, là chưởng khống nhất nguyên mạnh nhất mà tôi từng thấy rồi”.
Diệp Thiên nghe xong mới gặt đầu.
“Hóa ra là vậy!”.
Anh xem như đã hiểu, tu sĩ trong Thiên Thần Giới chiến đấu, lục phá hoại đều sẽ bị áp chế ở trong phạm vi nhất định, không tạo thành sự phá hoại và tốn hại lớn như ở các tầng thấp.
Theo Diệp Thiên thấy điều này cũng là đương nhiên. Tuy Thiên Thần Giới chỉ là một thế giới nhưng nói thế nào cũng lớn hơn một thiên hà. Nơi đây lại có nhiều cao thủ cảnh giới chưởng khống như vặy, nếu đế bọn họ chiến đấu hết sức, tiện tay một chiêu cũng đủ để hủy diệt Thiên Thần Giới, vậy thì còn đâu là nơi các vị thần sinh sống?
Trong ánh mắt Diệp Thiên cũng dâng lên sự tò mò, anh rất muốn biết “các vị thần” mà cố Như Ngọc nhắc tới là sự tồn tại ra sao mà có thể bắt tay nhau tạo ra phong ấn thần kỳ như vậy.
Chẳng lẽ Cố Cận Hồn, thần tử Hoàng Tuyền, thần tử Hạo Nhiên, thần tử Cửu u, thần tử Nguyên Dương vẫn chưa thể đứng đầu ở Thiên Thần Giới?
Nói cách khác, Thiên Thần Giới vẫn chưa phải thế giới cao nhất, trên nó vẫn còn tồn tại cấp bậc cao hơn?
Chổc lát sau Diệp Thiên mới hoàn hồn, anh biết đáp án này không còn cách mình quá xa, anh đã vào Thiên Thần Giới, mọi câu đố anh sẽ dần dần tìm được đáp án.
Nghĩ đến đó, anh liếc nhìn hai anh em nhà họ Cố.
“Đi thỏi, dẫn tôi đến nhà họ cổ!”.
Nhà họ Cố nằm ở Cổ Thành phía Nam Thiên Thần Giới. Nơi này cố kính, cầu nước nối
tiếp nhau, mang đậm cảm giác vùng sông nước phía Nam của Hoa Hạ, tràn ngập thơ tình họa ý.
Vừa đến Cố Thành, hai anh em nhà họ cố đã giới thiệu với Diệp Thiên: “Cố Thành được đặt tên theo họ của tổ tiên. Tương truyền mấy triệu năm trước, tòa thành này thuộc về nhà họ cố, xem như vương quốc của một mình nhà họ Cố”.
Nói đến đó, giọng cố Như Ngọc bỗng trở nên thê lương hơn: “Chỉ tiếc từ khi tố tiên qua đời, nhà họ cố chúng tói bị tứ đại thần tộc xếp hạng đầu trên bảng Thương Khung đàn áp liên tục sa sút, nhân tài lác đác, thậm chí ngay cả Cố Thành của riêng nhà họ cổ chủng tôi cũng dần mất đi năng lực thống trị”.
“Bây giờ Cố Thành đã chia làm bốn, nhà họ CỐ chỉ chiếm một góc ở phía Nam mà thòi”.
Cố Lam Nhan cũng có vẻ buồn bã. Mặc dù vì bốn thần tộc đầu bảng Thương Khung đàn áp dẫn đến nhà họ Cố suy tàn, nhưng nói cho cùng vẫn là vì nhà họ cố không xuất hỉện nhân tài kiệt xuất. Tu sĩcác đời ngày càng xuống dốc, thậm chí đã đến mức độ sắp rớt khỏi bảng Thương Khung, bị tước đoạt danh hiệu thần tộc.
Diệp Thiên không nói lời nào. Anh hiếu rõ bốn thần tộc đứng đầu bảng Thương Khung có lai lịch thế nào.
Đương nhiên là các chủng tộc của đảm người thần tử Hoàng Tuyền.
Vừa nghĩ đến đó, ánh mắt Diệp Thiên hừng hực ý chí chiến đấu, trong lòng thầm nghĩ: “Cố tiền bối hãy yên tâm, tuy anh đã mất, nhưng nhà họ Cố nay đã có tôi!”.
“Tôi nhất định sẽ giúp nhà họ cố lấy lại sự huy hoàng ngày xưa!”.
Trong lúc Diệp Thiên thất thần, trước mât đã xuất hiện một trang viên rộng lớn, ngoài cửa có biển hiệu ghi: Cố trạch.
Đã đến nhà họ Cố!
Diệp Thiên đì theo sau hai anh em nhà họ Cố bước nhanh về phía sảnh chính. Nhưng ba người còn chưa kịp vào sảnh chính, một giọng nói đã vang lên từ bên trong.
“Gia chủ CỐ, ông muốn tôi trở thành người bảo hộ cho nhà họ Cố, giúp các ông giữ vị trí của nhà họ cổ trên bảng Thương Khung, không thành vấn đề, chỉ cần ông đáp ứng với tôi một điều kiện”.
“Cố Như Ngọc con gái ông có thế chất cực âm sát thế vạn năm hiếm có, rất phù hợp với Phá Sát Bắc Huyền Công của tôi”.
“Chỉ cân ồng đồng ý gả cố Như Ngọc cho tôi, đế cô ấy hợp thể song tu với tôi, tôi sẵn lòng trở thành người bảo hộ của nhà họ cố, xuất chiến thay nhà họ Cố các ông trong cuộc so tài vạn tộc ở núi Kỳ Liên”.
Nghe được câu đó, hai anh em nhà họ Cố
đứng ngoài cửa lập tức sa sầm mặt. cố Như Ngọc càng có vẻ mặt vô cùng khó coi.
Ở trong sảnh chính lúc này có rất nhiều người, hầu như đêu là trưởng lão cấp cao của nhà họ Cố. Người đang ngồi trên ghế chính là một người đàn ông trung niên mặc Hoa phục, gia chủ hiện nay của nhà họ cố, cũng là bố của hai anh em nhà họ Cố.
Cổ Hoa!
Đối diện Cổ Hoa là một thanh niên áo trắng, ngồi trên một chiếc ghế thái sư, vẻ mặt kiêu ngạo, giống như nâm chắc plíân thắng.
Lời lúc nãy là do hắn nói.
Khi hắn đưa ra điều kiện, các trưởng lão của nhà họ Cổ đều bắt đầu nghị luận, sau đó đại trưởng lão đức cao vọng trọng liếc nhìn sang Cố Hoa.
“Gia chủ, địa vị của nhà họ Cố chúng ta trên bảng Thương Khung đang rất nguy cấp. Nếu lần này không có Lăng Hiên Thanh Quân trợ giúp, e rằng chúng ta khó mà giữ được vị trí trên bâng Thương Khung”.
“Chuyện này vô cùng cấp bách, hơn nữa Lăng Hiên Thanh Quân xếp hạng mười lăm trên bảng Tài Tuấn ở Thiên Thần Giới, chỉ mới ba trăm tu ối đã tu thành chưởng khổng tam tài, là nhân vặt thiên tài hàng đầu, rất xứng đôi với Như Ngọc”.
“Chi bằng chúng ta đồng ý với điều kiện của Lăng Hiên Thanh Quân, gả Như Ngọc cho cậu ấy đĩ!”.
Đại trưởng lão vừa lên tiếng, các trưởng lão khác cũng phát biểu ý kiến. Mặc dù mỗi người nói mỗi khác, nhưng đa sổ đều ủng hộ quyết định của đại trưởng lão, đồng ý với điều kiện của Lăng Hiên Thanh Quân.
Lăng Hiên Thanh Quân không nói lời nào, chỉ mân mê vòng tay trên ghế thái SƯ, thờ ơ quan sát.
Hắn đã nắm chuấn tình thế của nhà họ Cố, bọn họ không thế không đồng ý.
Cổ Hoa là gia chủ nhà họ cố vẻ mặt nghiêm túc, nhất thời không quyết định được.
Một bên là danh hiệu thần tộc của nhà họ CỐ, một bên là hạnh phúc cả đời của con gái, ông ta là gia chủ cũng là một người bố, chuyện này làm ông ta vô cùng mâu thuẫn.
Trong lúc ông ta còn do dự, một giọng nói vang lên.
“Tương lai của nhà họ Cổ dựa vào hi sinh một người con gái sẽ không duy trì được lâu”.
“Hôm nay tôi đã đến nhà họ Cố, chuyện bảng Thương Khung cứ đế tôi lo!”.
“Bất cứ ai muốn nhân lúc cháy nhà hôi của cút ra khỏi nhà họ Cố ngay đi!”.
Mọi người nhìn sang phía tiếng nói, thấy một thanh niên đi cùng hai anh em Cố Lam Nhan, Cố Như Ngọc chậm rãi bước vào sảnh chính.
Anh không có động tác dư thừa, liếc nhìn Lăng Hiên Thanh Quân vẻ mặt nghiêm nghị.
“Anh tự cút đi hay để tôi đích thân ra tay?”. quý độc giả. Tất cả truyện đều được đăng tải miễn phí và mãi mãi như thế.

Tốc độ ra truyện phụ thuộc tác giả và người dịch, Admin không chủ động được, mong độc giả thông cảm. Xin chân thành cảm ơn !

Đọc Nội dung tiếp theo thì bạn truy cập website TamLlnh247.C0m.Vn !!!!

Nội dung đầy đủ được up tại Tamlinh247.c0m.VN nha !!

Tiếp tục ủng hộ Tamlinh247 ra thêm nhiều truyện mới phục vụ các bạn nha !

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK