Mục lục
Cao thủ tu chân – Diệp Thiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Người đến chính là Thần Sáng Thế, ông ta xuất phát từ một thiên hà bỏ hoang ở xa nhất trong vũ trụ, đi tám ngày cuối cùng cũng đến Trái Đất.

Người kế thừa sức mạnh cao nhất vũ trụ nếu mạnh đến mức độ nhất định sẽ cảm ứng được nhau, do đó ông ta có thể cảm nhận được sự tồn tại của Diệp Thiên, đến thẳng Trái Đất tìm anh.

Lúc này, hai kẻ thù sinh tử thủy hỏa bất xâm đang đối diện nhau. Hư không bên ngoài Trái Đất bất cứ lúc nào cũng có thể hóa thành chiến trường, chiến hỏa thậm chí có thể hủy diệt cả dải Ngân Hà.

Hư Nhược Vô đứng phía sau Diệp Thiên. Trong mắt ông ta, Diệp Thiên và Độc Cô Cảnh Viêm giống như đứng ở một chiều không gian khác với ông ta, bóng dáng hai người dần hóa thành hư ảo.

Dù lúc này ông ta có thể điều động sức mạnh của toàn bộ dải Ngân Hà, miễn cưỡng đạt tới cảnh giới sức mạnh chưởng khống nhất nguyên, ông ta cũng cảm thấy mình giống như sâu kiến trước mặt hai người này.

“Rốt cuộc hai người này đã đạt đến cấp độ nào?”.

Ông ta lẩm bẩm, run rẩy trong lòng.

Diệp Thiên và Độc Cô Cảnh Viêm gặp lại nhưng không giương cung bạt kiếm như trong tưởng tượng. Nhất là Diệp Thiên, đối diện với ánh mắt thù hận của Độc Cô Cảnh Viêm, anh tỏ ra vô cùng bình tĩnh thản nhiên.

“Thần Sáng Thế, đã lâu không gặp, ông thế nào rồi?”.

Diệp Thiên bình tĩnh, giọng điệu giống như hỏi han người bạn cũ đã lâu không gặp.

Tâm trạng sôi trào của Độc Cô Cảnh Viêm cũng ổn định lại, ông ta nhìn Diệp Thiên, trong lòng hơi ngạc nhiên.

Ông ta chỉ nhìn thấy sự tĩnh lặng trong mắt Diệp Thiên, một loại thản nhiên trước nay chưa từng có khi đối diện với ông ta.

Sự thay đổi này khiến ông ta cảm thấy khó tin. Mỗi lần Diệp Thiên gặp được ông ta đều sẽ tranh đấu gay gắt, sát ý lan tỏa, giống như lợi kiếm sắc bén gặp người là chém.

Bây giờ Diệp Thiên lại giấu hết nhuệ khí, cảm giác càng thêm sâu xa khó lường. Ông ta nhận định trong mười năm này, tu vi của Diệp Thiên chắc chắn cũng đã khác xưa.

“Diệp Lăng Thiên, đúng là đã lâu không gặp!”.

Độc Cô Cảnh Viêm nhếch khóe miệng, cười nhạt: “Mười năm nay, cả ngày lẫn đêm tôi luôn nghĩ về cậu, đợi ngày cậu xuất hiện trước mặt tôi!”.

“Bây giờ, cuối cùng tôi cũng chờ được rồi!”.

Dứt lời, trên tay ông ta lập tức có ánh sáng vàng nhạt dâng tràn, sức mạnh dồi dào dao động lan tỏa, bao trùm toàn bộ dải Ngân Hà.

Nếu không có Diệp Thiên áp trận ở đây, dải Ngân Hà đã biến thành đống hoang tàn chỉ trong nháy mắt.

“Ông sốt ruột muốn ra tay vậy sao?”.

Nhìn dáng vẻ nóng lòng ra tay của Độc Cô Cảnh Viêm, Diệp Thiên không hề có động tác gì nhiều, chỉ thản nhiên lắc đầu.

“Giữa tôi và ông đúng là kẻ thù sinh tử không thể giảng hòa, nhưng muốn ra tay cũng không vội lúc này!”.

“Thời gian mười năm đã trôi qua, cần gì phải nóng vội một ngày này?”.

Diệp Thiên khẽ dịch bước chân, bày tư thế mời về phía Trái Đất.

“Ngày mai là ngày đại hôn của tôi, ân oán giữa tôi và ông tạm thời bỏ xuống, vào dự tiệc uống ly rượu mừng trước”.

“Qua ngày mai, tôi và ông lại quyết chiến sinh tử, thế nào?”.

Lời nói của Diệp Thiên khiến vẻ mặt Hư Nhược Vô thay đổi.

Đối với Trái Đất hoặc là dải Ngân Hà, thậm chí toàn bộ vũ trụ mà nói, Độc Cô Cảnh Viêm là tồn tại cực kỳ nguy hiểm. Ông ta chỉ cần một ý nghĩ là có thể biến dải Ngân Hà thành cát bụi vũ trụ, giết chết hàng triệu sinh linh.

Đối mặt với kẻ địch như vậy, Diệp Thiên không quyết chiến giải quyết mà còn chủ động mời ông ta đến Trái Đất làm khách. Đây không phải là dẫn sói vào nhà hay sao?

Không chỉ có Hư Nhược Vô mà ngay cả Độc Cô Cảnh Viêm cũng vô cùng kinh ngạc.

Lúc trước Diệp Thiên gặp ông ta sẽ không do dự mà ra tay giết trước tính sau, bây giờ Diệp Thiên lại mời ông ta uống rượu mừng?

“Diệp Lăng Thiên, cậu đang có ý đồ gì?”.

Ông ta nhìn về phía Diệp Thiên, lạnh lùng nói: “Mời tôi đến hôn lễ của cậu, cậu không sợ tôi giết hết bạn bè người thân của cậu sao?”.

Diệp Thiên chỉ cười nhẹ: “Trận chiến giữa tôi và ông là khó tránh khỏi. Nếu tôi thất bại, cả dải Ngân Hà sẽ không còn tồn tại. Bạn bè người thân của tôi ở Trái Đất đương nhiên cũng sẽ không tránh khỏi kiếp nạn!”.

“Cho nên lo lắng chuyện này không có ý nghĩa gì cả”.

“Tôi chỉ không muốn đánh nhau với người khác trước ngày đại hôn của tôi mà thôi”.

Anh chỉ về phía Trái Đất, ánh mắt lấp lóe: “Thế nào? Độc Cô Cảnh Viêm, ông có dám đến Trái Đất tham dự không?”.

Đối mặt với phản ứng của Diệp Thiên, Độc Cô Cảnh Viêm trầm ngâm một lúc, cuối cùng cười lớn.

“Ha ha!”.

“Diệp Lăng Thiên, không thể không nói, nếu không nhắc tới quan hệ đối lập giữa tôi và cậu, con người cậu đúng là có chút thú vị. Tính tình và khí phách của cậu thậm chí còn hơn Diệp Kình Thương năm xưa!”.

“Chẳng trách cậu lại là Cổ Cận Hồn chuyển thế, kế thừa sức mạnh của ông ta!”.

Ông ta thu lại sức mạnh toàn thân, người hạ xuống, hóa thành tàn ảnh, thoáng chốc đã tiến vào bầu khí quyển của Trái Đất.

“Được thôi, tôi sẽ uống một ly rượu mừng của cậu!”.

“Đợi khi tiệc mừng qua đi, tôi sẽ để bạn bè thân thích của cậu chứng kiến cậu bị tôi giết chết. Sau đó, tôi sẽ để bọn họ sống sót, nếm trải mùi vị mất đi cậu mỗi phút mỗi giây!”.

“Ha ha!”.

Nhìn Độc Cô Cảnh Viêm đã vào trong tầng khí quyển, cuối cùng Hư Nhược Vô cũng hoàn hồn, nhìn về phía Diệp Thiên.

“Diệp Thiên, cậu đang làm gì vậy? Kẻ như Độc Cô Cảnh Viêm sao không giết chết mà còn mời đến Trái Đất làm khách?”.

“Ông ta là kẻ thù khiến bố cậu chết, cậu còn khách sáo dài dòng với ông ta làm gì?”.

“Cậu để ông ta vào Trái Đất, lỡ như ông ta đột nhiên ra tay làm khó, hàng triệu sinh linh trên Trái Đất, những người thân của cậu tất cả đều sẽ bỏ mạng, rốt cuộc cậu nghĩ thế nào đấy?”.

Giọng nói ông ta có vẻ sốt sắng, thậm chí còn có giọng điệu chất vấn Diệp Thiên. Không trách ông ta kích động như vậy, dù sao Độc Cô Cảnh Viêm vào Trái Đất sẽ là tai họa cho vô số sinh mệnh trên Trái Đất.

Diệp Thiên vẫn có vẻ mặt bình thản, mỉm cười với Hư Nhược Vô.

“Nhược Vô thúc tổ yên tâm, chuyện này con tự có chừng mực. Con để ông ta tham dự tiệc cưới của con là có mục đích của mình”.

“Còn chuyện ông ta làm khó Trái Đất, con lại không lo điều này”.

Hư Nhược Vô nghe xong càng nhíu chặt mày.

“Không lo?”.

“Vì sao?”.

Trong mắt Diệp Thiên lóe lên tia sáng nhàn nhạt.

“Bởi vì con có thể chắc chắn sẽ tiêu diệt được ông ta trước khi ông ta ra tay!”.

Câu này ngắn gọn mà mạnh mẽ, Hư Nhược Vô có thể cảm nhận được khí phách tuyệt đối, kiên định không đổi trong giọng nói Diệp Thiên.

Lúc này dường như ông ta đã hiểu vì sao Diệp Thiên lại biểu hiện vô cùng bình tĩnh trước Độc Cô Cảnh Viêm. Đó là vì bây giờ Diệp Thiên đã có thực lực khống chế mọi thứ.

Có lẽ trong mắt Diệp Thiên, Độc Cô Cảnh Viêm không còn là đối thủ nữa!

Trái Đất sẽ không biến thành chiến trường vì Độc Cô Cảnh Viêm. Độc Cô Cảnh Viêm tiến vào Trái Đất, hôn lễ của Diệp Thiên cũng tiến hành vào ngày hôm sau như đã hẹn.

Ngày đó, Bắc Sơn đèn đuốc rực rỡ, lúc này đang vào đầu mùa xuân, xung quanh tràn ngập hương hoa chim hót, một mảnh xanh tươi.

Diệp Thiên đứng trên Bắc Sơn, nhẹ nhàng điểm chỉ. Một luồng chân lực hỗn độn phóng ra, sau đó lan rộng trên không trung thủ đô, nở thành pháo hoa đầy trời, bao trùm toàn bộ thủ đô.

Từng hạt chân lực hỗn độn rơi xuống, thủ đô vốn xanh tươi lại tràn ngập lá phong, hóa thành một mảnh đỏ hồng.

Đây là màn nghịch chuyển quy luật trưởng thành của sinh vật Trái Đất. Ngày hôm đó, muôn dân ở thủ đô đều chấn động, coi đó như kỳ quan. Sau đó, trước sự chứng kiến của vô số người, những nhân vật lớn danh tiếng lẫy lừng tiến về Bắc Sơn, dâng lên lời chúc và quà chúc mừng.

Hợp chủng quốc, Tuyết Quốc, Anh Đình, Pháp Bang,… những nước lớn trên thế giới đều phái sứ giả đến chúc mừng đại hôn của Đế Vương.

Lãnh đạo của vô số thế lực võ đạo trên Trái Đất đều xuất hiện, nở nụ cười cung kính khiêm nhường nhất, tô điểm cho bầu không khí của tiệc cưới lần này.

Những tập đoàn lớn bình thường cao cao tại thượng, những người quản lý tài phiệt quy mô còn không lên được Bắc Sơn, chỉ có thể ở dưới núi tặng quà mừng rồi đi, còn phải bày ra vẻ tươi cười chúc mừng.

Cuối cùng, một chiến hạm ngoài hành tinh đến Trái Đất. Lăng Thiên Minh và các nhân vật chủ yếu lần lượt xuất hiện, trở thành khách quan trọng của bữa tiệc. Những lãnh đạo của thế lực đế cấp từng có ý định nhúng tay vào Trái Đất cũng quay lại lần nữa, nhưng lần này bọn họ đều lê cơ thể bị thương quỳ dưới núi, không dám ngẩng đầu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK