Mục lục
Cao thủ tu chân – Diệp Thiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 3197

“Ồ?”.

Thôi Cách không vội đuổi theo, ánh mắt nhìn chăm chú về phía trước. Hắn đã phát hiện ra một sóng năng lượng không tầm thường.

“Ai nói bọn họ chỉ làm chuyện vô ích?”.

“Dù chỉ là kéo chân anh trong phút chốc, nhưng lại có ý nghĩa rất quan trọng với tôi!”.

Giọng nói quen thuộc vang lên từ hư không, khiến cho con ngươi trong mắt Thôi Cách co lại.

Mọi người cùng ngẩng đầu nhìn trời, bọn họ có thể nhận ra đó rõ ràng là giọng của Diệp Thiên.

Ở phía trước Thôi Cách một trăm mét đột nhiên hiện lên một hố đen to khoảng một trượng, sức hút mạnh mẽ tỏa ra từ đó. Nguyên khí đất trời xung quanh cuồn cuộn tràn tới, hóa thành thác nguyên khí, treo ngược trên không, trút nghiêng xuống hố đen.

Dưới sự gột rửa không ngừng của nguyên khí đất trời, trong hố đen loáng thoáng có vật gì đó đang chuyển động. Tiếp theo, mọi người kinh hãi chứng kiến một cánh tay ngưng tụ trước tiên, sau đó là một cánh tay khác, rồi đến hai chân, cơ thể, cuối cùng là đầu.

Từ đầu đến cuối không quá mười mấy giây, trong hố đen hiện ra một hình người hoàn chỉnh.

Giờ phút này, nguyên khí đất trời ở xung quanh bỗng nhiên dừng lại, thác nguyên khí cũng biến mất, bóng người trong hố đen chậm rãi bước ra.

Mọi người chăm chú nhìn lại, đều kinh ngạc không thôi. Bóng người đó không phải ai khác, mà chính là Diệp Thiên vừa mới “tan xương nát thịt”.

Lúc này Diệp Thiên trần truồng, không mặc quần áo gì, nhưng tất cả mọi người đều nhìn cậu không chớp mắt. Lúc này không ai cảm thấy cậu thô tục, ngược lại đều có loại xung động mãnh liệt muốn quỳ lạy.

Cơ thể hiện tại của Diệp Thiên dù là đường nét cơ bắp, tỷ lệ phân chia hay màu da đều giống như kiệt tác hoàn hảo nhất của tạo hóa, không thừa không thiếu. Mỗi một bộ phận, mỗi một cơ quan đều đạt tới trình độ không có khuyết điểm nào.

Màu xanh vàng óng ánh thoắt ẩn thoắt hiện trên người cậu, một hố đen lặng lẽ lơ lửng trên đỉnh đầu cậu, ánh sáng và bóng tối, sức mạnh và mỹ cảm hòa cùng nhau một cách hoàn hảo.

Trái với sự vui mừng của mọi người, lúc này Thôi Cách lại biến sắc mặt.

Diệp Thiên chưa chết, lại còn đắp nặn lại cơ thể quả thật khiến hắn rất kinh ngạc. Nhưng điều chấn động hơn nữa là lúc này đây, Đại Nhật Đạo Thể của hắn lại run rẩy, giống như gặp phải khắc tinh không thể chiến thắng.

Từ khi hắn tu thành Đại Nhật Đạo Thể đến nay, đây vẫn là lần đầu tiên hắn có cảm giác sợ hãi như vậy. Ánh mắt hắn dùng trên người Diệp Thiên trong giây lát, bằng nghĩ tới điều gì, kinh hoàng lên tiếng. Cậu… Tu thành Trường Sinh Đạo Thể rồi sao?

Thôi Cách nhìn Diệp Thiên, có làm thế nào cũng không kìm được vẻ chấn động dâng lên trong mắt.

Đạo thể mà người tu tiên ngưng tụ trong thời kỳ trúc cơ có hai loại.

Loại thứ nhất là đạo thể tiên thiên. Đạo thể tiên thiên tức là dùng phương pháp đặc biệt dung hòa dược hiệu, công năng của vô số linh đan diệu dược và thiên tài địa bảo vào cơ thể vốn có. Sau đó kết hợp luyện một pháp tắc đại đạo nào đó, để cơ thể hậu thiên tiến hóa thành cơ thể tiên thiên thân thuộc, ăn ý với nguyên khí đất trời nhất, có thể tự do thu nạp nguyên khí đất trời.

Bất kể phòng ngự hay sức tấn công của đạo thể tiên thiên đều tăng vọt về chất. Điều này cực kỳ tương tự với phương pháp mà các tu sĩ luyện thể trên Trái Đất sử dụng. Nhưng vì điều kiện ở Trái Đất hạn chế, dược liệu mà hai bên sử dụng lúc tăng cường thân xác hoàn toàn không cùng một đẳng cấp, do đó thân xác mà thuật luyện thể ở Trái Đất luyện ra được kém hơn đạo thể tiên thiên mấy cấp bậc, không nằm trên một đường thẳng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK