Chương 2107
“Phải cảm ơn nguồn sức mạnh của ông và thuỷ triều màu đen do chân nguyên của mười sáu người các ông ngưng tụ thành này, khả năng ăn mòn của nó đúng lúc có thể giúp tôi hấp thụ, dùng để tôi luyện Phệ Thiên
Chi Thể!”
“Răng rắc!”
Vừa dứt lời, lốc xoáy bỗng nhiên nứt ra, Diệp Thiên xuất hiện trong tầm mắt mọi người, sau đó lốc xoáy nổ tung, biến thành vô số luồng khí, đều đi vào các bộ phận khắp người cậu.
Máu thịt khắp người cậu giống như có sinh mệnh, toả ra ánh sáng cầu vồng rực rỡ, từ lam chuyển sang tím, có cả sấm chớp khi ẩn khi hiện quấn quanh người.
Ánh sáng xanh chuyển thành tím, đây là dấu hiệu thân thể nhập thánh! Ngay lúc này, Phệ Thiên Chi Thể đã thoát kén!
Phệ Thiên Thánh Thể ngang nhiên xuất hiện!
Trên Phệ Thiên Chi Thế chính là Phệ Thiên Thánh Thể, đây là giai đoạn thứ hai mà Diệp Thiên tu luyện thân thể.
Mọi người đều biết, tu vi thân xác võ giả sau khi đạt đến trình độ nào đó, thì có thể đạt đến cấp độ Tiên Thiên Chi Thể, một khi bước vào Tiên Thiên Chi Thể thì sẽ sở hữu sức mạnh ngang với Thần Ma Chi Khu, thân xác có thể chống lại được súng ngắm cỡ lớn mà không bị thường, đây cũng là uy lực tu thân tu luyện đến cấp bậc cao cấp thì mới có được.
Mà trên Tiên Thiên Chi Thể còn có các cảnh giác thân xác Tiên Thiên Thánh Thể, Tiên Thiên Bảo Thể, Hồng Hoang Chi Thể, thăng cấp lên mỗi một cảnh giới thì chất cũng sẽ tăng vọt lên.
Mà Phệ Thiên Bảo Thế chính là bản thăng hoa của Phệ Thiên Chi Thế, tương ứng với Tiên Thiên Bảo Thể, không chỉ như vậy, khi Diệp Thiên còn là Phệ Thiên Chi Thể, còn có thể trấn áp rất nhiều Tiên Thiên Chi Thể cùng cấp bậc khác.
Mà hiện tại, cậu trở thành Phệ Thiên Bảo Thể, thân xác mạnh thêm một bậc, cậu hiện tại, chỉ cần dùng thân xác cũng có thể chống lại được xe tăng đạn pháo, hoặc bắn phá trực diện với tên lửa hành trình xuyên lục địa.
Ban đầu khi Diệp Thiên ở Trung Đông, bị đội lính bắn thuê Hợp chúng quốc điều động truy giết, khi đó cậu vẫn không thể dùng thân xác chống lại đạn pháo và tên lửa cỡ lớn, vì vậy mới có vẻ rất chât vât.
Nếu là Diệp Thiên hiện tại, trực tiếp từng bước nghiền nát, căn bản không cần dùng đến sức mạnh tinh thần miên cưỡng vận dụng Quy Nguyên Chi Đao, cũng sẽ không bị thương đến mức phải nghỉ ngơi một tuần.
Cả người Diệp Thiên toả ra ánh sáng tím, còn có cả sấm chớp ẩn hiện quấn quanh, trông như thần minh cổ xưa, mang theo hơi thở xa xưa dày đặc.
Cậu liếc nhìn Gabrial, khoé miệng khẽ nhếch cười tà mị.
Phệ Thiên Chi Thể của cậu, lúc trước chỉ đến cấp độ đại viên mãn, muốn tiến thêm một bước bẳt buộc phải có một luồng năng lượng dày đặc, đây chính là cơ hội hiếm có.
Vốn dĩ cậu cũng dự định, sau trận chiến này sẽ đi tìm một nơi có bảo vật Linh Tuyền Sinh Mệnh, sử dụng khả năng hấp thụ của Phệ Thiên Chi Thể hút lấy linh khí đất trời, tiến hành đột phá.
Ai lại nghĩ đến, mười sáu thẩm phán vương sẽ tặng cho cậu một phần quá lớn đến vậy chứ.
Sức mạnh thấm phán, mặc dù là sức mạnh tà ác, nhưng sức mạnh trên thế gian này vốn không phân ra chính tà đơn thuần, mà chi là người sử dụng tốt hay xấu.
Mà mười sáu thẩm phán vương ai ai cũng sở hữu nguồn sức mạnh, lại còn được ngưng tụ từ sức mạnh thẩm phán thuần khiết nhất, mười sáu nguồn sức mạnh hẩm phán hợp nhất thành một, nguồn sức mạnh đó sẽ kinh khủng đến cực điểm.
Trong thuỷ triều màu đen kia, nếu là hoàng cấp khác rơi vào trong, chắc chắn sẽ bị nuốt chửng tan rã, cuối cùng sẽ biến mất.
Nhưng cậu tiến vào trong lại giống như rồng vào biển lớn, như cá gặp nước.